Cô xem cái việc không nên mang thai ngoài ý muốn là việc hiển nhiên, với lại bây giờ cô còn phải lo cho sự nghiệp đang phát triển của mình, nếu không may mang thai Lạc Ân Nghiên phải tạm gác tất cả lại để chăm sóc con cái.
Trước câu hỏi của cậu cô cũng không để ý mấy, thản nhiên gật đầu trả lời.
"Đúng vậy! Mang thai sẽ rất phiền phức"
"Phiền phức?" Âu Thành Triệu nhíu chặt mày lại.
Thấy hành động này của cậu, Lạc Ân Nghiên khó hiểu. Tại sao thái độ Âu Thành Triệu lại trông tệ như vậy? Cô nói gì sai sao?
Cô nói phiền phức không phải cô không thích em bé, thậm chí Lạc Ân Nghiên còn rất thích là đằng khác, đặc biệt là có một đứa công chúa xinh đẹp.
Nhưng hiện tại cô còn công việc đang dang dở, Âu Thành Triệu lại còn mới là thiếu niên 20 21 tuổi, đối với việc chăm nom này cô nghĩ cậu chưa có kinh nghiệm. Ngay cả cô từng tuổi này cũng rất bập bẹ trong vấn đề sinh nở. Vì điều đó mà cô chưa từng nghĩ đến khả năng hai người có con ngoài ý muốn.
Lạc Ân Nghiên không biết cái vấn đề đơn giản như vậy lại làm tổn thương đến Âu Thành Triệu.
Cậu sững sờ trước câu nói của cô. Tại sao cô lại nói việc có con là phiền phức chứ? Lại là đứa con của hai người trong tương lai. Cô không thích trẻ con sao? Hay cô không muốn có con với cậu?
Nghĩ tới đây cậu cảm thấy như có một cây gậy to đập thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081093/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.