Tân Hạ Noãn không nghĩ tới nhà của Lục Tử Ngân nói không phải cách nhà mình trăm bước. Xe đi không quá năm phút,chỗ cô ngồi còn chưa ấm thì xe đã dừng lại trước một tiểu khu Liên hoa.
Tiểu khu Liên hoa này là một khu biệt thự mới xây, khép kín, không quá to cao. Mỗi một ngôi biệt thự trong khunày đầu có kiến trúc khá giống nhau, phòng ốc bên trong dường như cũngđược bố trí như vậy, mới nhìn qua thấy rất hiện đại.
Từng biệt thự đều có gara để xe riêng,Lục Tử Ngân đem xe chạy vào gara, tắt máy, đèn trong xe cũng tắt theo.Nhất thời, cả gara trở nên âm trầm mà không khí trong xe cũng rất imlặng. Theo ánh đèn mờ ảo, Tân Hạ Noãn muốn nhìn rõ biểu tình của Lục TửNgân, nhưng mà chỉ thấy được ánh mắt anh đang nhìn chằm chằm phía trước, tựa hồ như đang nhìn về nơi xa xăm nào đó.
Tân Hạ Noãn cũng chỉ biết im lặng theo.
Một lúc sau, Lục Tử Ngân mới nghiên đầu, khẽ nói “Noãn, chúng ta kết hôn đi.”
“…” Tân Hạ Noãn sửngsốt, trong lòng căng thẳng, cảm thấy máu trong người như đang sôi trào,cô hoảng hốt đến độ nói năng lộn xộn cả lên: “Anh, đừng đùa em, em không có đủ gan chịu đùa đâu.”
Lục Tử Ngân bật cười, vỗ nhẹ gáy của cô “Xuống xe đi.” Anh xuống xe trước. Tân Hạ Noãn mặt bớt đỏ dần, lòng cũng bình tĩnh dần trở lại. Cô cảm thấy mình thật vô dụng, lại đi giống như một nữ sinh,vì câu nói của anh mà miên man suy nghĩ.
Cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-doi-nay-danh-tang-cho-em/2928025/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.