Nhà Tân Hạ Noãn cùngnhà Lục Tử Ngân chuyển nhà ba lần, đều vẫn là hàng xóm của nhau. Tân Hạ Noãn thậtđôi khi muốn thay đổi cái nghịch cảnh aày. Nhưng mà vô luận cô mong muốn thếnào, chỉ cần ba Tân Hạ Noãn vẫn còn trong quân đội, nhà cô nhất định ở tại quânkhu A, là hàng xóm của lục gia.
Tân Hạ Noãn không phải là không muốn dọn ra ngoài ở , nhưnglại ngại ba nghiêm khắc, cô chỉ đành từ bỏ ý nghĩ này. Cô không phải là contrai, lại là con gái chưa xuất giá, nên tốt nhất là ở tại trong nhà, giữ khoảngcách với đô thị phù phiếm. Cô biết ba vì muốn tốt cho cô, nên cô cũng không phảnkháng , an bổn phận trong nhà.
Mẹ Tần gõ của Lụcgia, mở của chính là bảo aẫu của Lục gia, dì Trương. Hiền nhiên mẹ Tân là kháchquen của Lục G Iao, dì Trương vừa thấy mẹ Tân, vội vàng chào đón, tủm tỉm cười:”Vừa rồi bà chủ còn định cho tôi đi gọi chị đấy”.
Mẹ Tần đem kẻ không đượct ự nhiên THN đẩy lên trước, dắt côvào trong nhà. THN có chút chần hcừ, đi vào trong phòng, nhìn quanh. Kỳ thực Lụcgia có thể tính là người nhà THN, cứ hai ba ngày lại ghé một lần. Nhưng mà hiệngiờ trong phòng có một người khiến cô phải câu nệ.
Mẹ Tần đến gần THN, nhở giọng nói thấm “Đừng quên con đã đồngý cái gì với mẹ”.
Như mọi khi, làm ra vẻ lễ phép ngoan ngoãn, thể hiện như mộttiểu thư khuê các, yêu cầu của mẹ Tần đối với THN, cô sớm đã thuộcl òng. Khihai người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-doi-nay-danh-tang-cho-em/2928020/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.