Chương trước
Chương sau
Thủy quốc là một hành tinh nhân tạo được Đường Ẩn đặc biệt mua cho Yuanna, toàn bộ tiểu hành tinh này được thiết kế cho buổi hòa nhạc, thiết bị đặc biệt cho phép tiếng hát của Yuanna lan tỏa khắp hành tinh mà phong cách kiến trúc của hành tinh này là kết hợp thẩm mỹ của nhân ngư và huyết tộc.
Khi ra khỏi phi thuyền có thể nhìn thấy một tòa lâu đài màu trắng bạc theo phong cách gothic được xây dựng trên một ngọn núi xanh, những ngọn núi bất tận nâng lấy biển xanh, mặt biển phản chiếu mây trời, nước biển chảy dọc theo những ngọn núi quanh co, tòa lâu đài cao ngất tương tự như tòa lâu đài cổ màu đen nơi Đường Ẩn ở nhưng thay đổi màu sắc của bạc và trắng đã biến phong cách biểu tượng chủng tộc huyết tộc chết chóc suy đồi thành phong cách nhà thờ thần thánh uy nghiêm.
Mây mù lượn lờ trong khe núi, nước biển xanh trong veo phun ra từ mái vòm phía dưới lâu đài tụ lại thành thác nước tráng lệ, dưới chân núi là biển cả vô biên, trong lòng biển có vô số công trình kiến trúc lộng lẫy.
Đến lúc đó Yuanna sẽ hát trong lâu đài bạc trắng này, tiếng hát của hắn sẽ tan vào biển cả, dòng nước biển không ngừng chảy sẽ lan tỏa bài hát của hắn đến tất cả các nơi có nước trên hành tinh.
Kerr nhìn lên lâu đài màu trắng bạc trên đỉnh núi, những mái vòm thanh mảnh và mảnh mai tạo cảm giác kéo dài vô tận về phía trên, lâu đài cổ đứng trên đỉnh núi, núi nâng biển, biển phản chiếu bầu trời, hiệu quả thị giác giống như lâu đài cổ được xây dựng trên bầu trời vậy: "Gã sẽ thích nơi này." Kerr bỗng nhiên nói.
"Gã" là chỉ rồng ảo ảnh và chiến tranh.
Đường Ẩn nhìn Kerr.
Kerr hẳn là người biết nhiều nhất về tồn tại của rồng ảo ảnh và chiến tranh còn Đường Ẩn thì hầu như hoàn toàn không biết gì về con rồng đó.
"Rất lâu trước đây, gã cũng đi đến văn minh Đồ An, khi đó gã thường xuyên đóng vai thầy tu nhất, luôn ở trong nhà thờ để lắng nghe lời cầu nguyện của tín đồ, dùng sức mạnh của rồng để tạo ra một số phép lạ trong mắt con người, sau đó gã đã trở thành một giám mục."
Rồng ảo ảnh và chiến tranh trong miệng của Kerr nằm ngoài dự đoán của Đường Ẩn, cậu chỉ nhìn thấy cơ thể của con rồng trong các báo cáo chiến tranh của kiếp trước, xám xịt y như một cái bóng đen.
Cùng với những điều tồi tệ khác nhau mà rồng ảo ảnh và chiến tranh gây ra, Đường Ẩn chưa bao giờ liên kết đối phương với một giám mục nhà thờ.
"Sau đó thì sao?" Đường Ẩn tò mò hỏi.
"Gã được mọi người tin tưởng, gã là hiện thân của lòng từ bi trong mắt mọi người, gã sẽ đến chỗ những người ăn xin sắp chết để cầu nguyện cho đối phương, gã sẽ chia sẻ thuốc lá làm từ cần sa với những người bệnh nặng." Kerr cụp mắt và cúi đầu làm một tư thế ăn năn.
"Khi đó tôi cũng nghĩ gã là người bảo vệ nền văn minh."
"Nhưng gã là tồn tại thích cảm thụ nỗi đau, thích nghe người khác phân tích nội tâm đẫm máu từng chữ từng chữ một, thích phá hủy những gì rực rỡ và đẹp đẽ nhất bằng chính tay mình."
Mắt vàng nâng lên nhìn Đường Ẩn: "Gã đã phá hủy nền văn minh Đồ An."
Đường Ẩn có cảm giác ngột ngạt không thể giải thích được, chán ghét của cậu đối với con rồng kia càng ngày càng sâu sắc, lông mày nhướng lên nhăn lại, khóe môi hướng xuống, Đường Ẩn lạnh giọng căm ghét nói: "Thật kinh tởm."
Ngài thân vương cao quý rất thích hợp với dáng vẻ ghét bỏ đó, khiến người ta muốn bò trên mặt đất như một con chó thua cuộc và hôn ngón chân của cậu để cầu được tha thứ.
Phút chốc Kerr nhìn đến sửng sốt.
Đột nhiên nghĩ đến rồng ảo ảnh và chiến tranh khi gã phá hủy nền văn minh Đồ An và nói với hắn với một nụ cười ——
"Mày không cảm thấy? Vẻ căm hận của người đó đẹp như thế nào sao."
"Cơm Cơm, mấy cậu đang nói cái gì vậy?!" Hùng Manh Manh chạy đến bên cạnh họ với một hộp đầy mực xé, hưng phấn nói: "Mình thích thủy quốc lắm, cậu có thể nhận được quà lưu niệm ở khắp mọi nơi, Cơm Cơm cậu xem đi đây là biểu tượng của fan hâm mộ Yuanna 'Mực Ống', người thiết kế quá tri kỷ nha!"
Hùng Manh Manh đang định cho Đường Ẩn nếm thử nhưng đột nhiên nghĩ đến Đường Ẩn là huyết tộc không nếm ra hương vị nên chia cho Lục Tước: "Ăn nhiều một chút! Ăn ngon lắm đó!"
Tuy thủy quốc là do Đường Ẩn mua nhưng việc bố trí cụ thể đều do một tay quản gia Lan Y xử lý, kiếp trước Đường Ẩn cũng không đi đạo trong sản nghiệp của mình nhưng bây giờ nhìn xung quanh cũng cảm thấy mới mẻ.
Ở thủy quốc có phòng trải nghiệm âm nhạc, phòng tập tràn ngập các bài hát của Yuanna, không chỉ có thể nghe những bài hát trong phòng trải nghiệm còn có thể ba trong một gội đầu và xoa bóp, nhân viên trong cửa hàng bật vòi hoa sen, đặt ốc biển bên tai Đường Ẩn, nhiệt độ và kích thước của dòng nước trong vòi hoa sen thay đổi theo tần suất của tiếng hát, dòng nước ấm trôi qua tai làm Đường Ẩn hơi tê dại.
Nhân viên vừa nói vừa biểu thị nói: "Nhiều khách đến với phòng trải nghiệm của chúng tôi sẽ hỏi tại sao lại kết hợp xoa bóp với gội đầu với nghe các bài hát của Yuanna, lúc đầu tôi cũng rất tò mò, sau đó nghe trưởng phòng chúng tôi nói, ông chủ mua thủy quốc là fan hâm mộ của Yuanna, thích nghe bài hát của Yuanna trong khi tắm, ông chủ đó còn rất thích dưỡng sinh, thích xoa bóp..."
"Cho nên ngài Lan Y phụ trách hành tinh này đã thực hiện một loạt các thiết kế xoay quanh sở thích của ông chủ."
Nghe nói lâu đài cổ ở trung tâm hòa nhạc và nhà của ông chủ lớn được tạc cùng một khuôn nên nếu Yuanna hát trong lâu đài cổ thì ông chủ sẽ có một loại hạnh phúc thành công kim ốc tàng kiều." Nhân viên cảm khái nói: "Ông chủ thật biến thái."
Đường Ẩn: "..." Biến thái rõ ràng là Lan Y.
Hùng Manh Manh đang xoa bóp bên kia quay đầu lại cho nhân viên một lời khuyên: "Đừng nói nữa, ông chủ có thể nghe thấy."
Nhân viên công tác: "?"
Bầu không khí vốn đã khó xử lại trở nên tồi tệ hơn khi có thêm Hùng Manh Manh. Đường Ẩn cảm thấy muốn tiếp tục cảm giác trải nghiệm thì cậu cần tạm thời mỗi người đi một ngả với Hùng Manh Manh.
Lục Tước và Kerr cũng tách ra khỏi Đường Ẩn, sức mạnh tinh thần của họ lan rộng ra, phụ trách về hai phần của hành tinh nhỏ, nghe nói rồng ảo ảnh và chiến tranh là tội phạm của niềm vui từ đau khổ, gã sẽ nuốt chửng nguồn năng lượng tiêu cực, nếu khi Yuanna hát một bài hát buồn mà cảm nhận được bầu không khí buồn bã ở bất kỳ nơi nào trên hành tinh xuất hiện tình huống vòi rồng thì đó chính là rồng ảo ảnh và chiến tranh đến.
Đường Ẩn một mình đi dạo trên con đường của thủy quốc, hầu như khắp các nẻo đường con đường đều là fan của Yuanna đến từ các chủng tộc và hành tinh khác nhau nhưng đều đến đây với cùng một tình yêu dành cho Yuanna.
Tất cả đều biến quang não thành ánh sáng màu xanh mơ màng đó là màu tiếp ứng cho Yuanna, có camera thu nhỏ bay trong không trung và dưới nước, buổi biểu diễn sắp bắt đầu, mọi người đều háo hức chờ đợi, Đường Ẩn mở quang não ra thấy một bức ảnh mà Yuanna gửi cho cậu, Yuanna đã chọn trang phục của thời kỳ Đồ An cho buổi biểu diễn.
Mặc dù chất liệu của quần áo là giao tiêu, thoạt nhìn giống y phục truyền thống của tộc nhân ngư nhưng trên thực tế nhìn vào hoa trên giao tiêu thì đây chính là hoa văn độc đáo của nền văn minh Đồ An đã mất, nghe nói vào thời kỳ văn minh Đồ An, vương và tế ti nhân ngư có quan hệ thân thiết, giao tiêu cũng được lưu truyền trong giới thượng lưu. truyện teen hay
Trong kiếp trước Yuanna mặc trang phục nhân ngư cho buổi biểu diễn ở thủy quốc nhưng không ngờ kiếp này hắn lại lựa chọn trang phục Đồ An.
Chắc là do quản gia sắp xếp.
Quản gia biết cậu thích âm nhạc của Permilia, quần áo mà Permilia thường mặc là phong cách này.
Đường Ẩn không có hứng thú với mấy thiết kế của quản gia trong thủy quốc nhưng Đường Ẩn lại rất hài lòng với cách sắp xếp này của quản gia, cậu gửi tin nhắn cho Yuanna nói: [Nhìn rất đẹp.]
Yuanna chưa trả lời cậu vì buổi hòa nhạc sắp sửa bắt đầu.
Khán giả chỉ cần chạm vào mặt nước là có thể nghe được tiếng hát của Yuanna, Đường Ẩn đang nằm trên mảnh cỏ, nước biển nhàn nhạt khắp nơi trên bãi cỏ, cậu nhìn lâu đài cổ trên đỉnh núi, bên cửa sổ xuất hiện một bóng người, Yuanna đẩy cửa sổ kính màu ra, ngồi ở bên cửa sổ, cái đuôi thon dài buông xuống, ánh sáng phản chiếu những tia sáng nhiều màu sắc qua cửa sổ màu những sắc màu này rơi xuống dòng thác phun ra từ vòm giống như cầu vồng phun ra từ đỉnh núi.
Hai mắt hắn nhắm lại hát bài hát đầu tay của mình .
Khoảnh khắc Yuanna mở miệng, thanh âm ngày ấy tan vào dòng nước chảy của thiên nhiên giống như cầu vồng truyền đến tai mỗi người lắng nghe.
Vô số fan hâm mộ trong thời khắc này cảm thấy một xúc động khó tả kỳ diệu, thế giới thực bận rộn bắt đầu rời xa, họ ở trong đại dương âm nhạc, họ tự hòa âm cho Yuanna, họ hai mắt đẫm lệ, họ yêu thích từ đáy lòng, họ vẫy ánh sáng trong tay, ánh sáng rực rỡ của những vì sao lắc lư theo làn sóng giống như niềm vui sướng không thể kiềm chế của họ.
Đường Ẩn nhìn vô số người đều toát ra vẻ hạnh phúc, cậu như bị biển hạnh phúc này vây quanh lại.
Những người đó quá cuồng nhiệt lại thành kính, dường như coi tiếng hát của Yuanna như một vị thần, chắp tay dâng lên tất cả tình yêu của mình cho hắn.
Khi Yuanna hát đến đoạn cao trào thì hàng nghìn người cổ vũ reo hò, Đường Ẩn là một trong vô số khán giả, ánh mắt yên tĩnh đã có hơi không thể tưởng tượng nổi, kiếp trước cậu rất thích theo đuổi ngôi sao, thứ nhất là thích Yuanna vì giống Permilia, nguyên nhân khác nữa là vì thích tổng thể không khí.
Cậu thích nhìn mọi người dành tình cảm cho Yuanna, không phàn nàn, không tiếc nuối, chân thành ấm áp, đứng giữa một đám đông như vậy, cậu dường như cũng đã trở thành một tồn tại như thế.
Trái tim không cảm nhận được tình yêu dường như nhảy theo nhịp điệu của âm nhạc, đập dữ dội vì tình yêu như bao người khác.
Nhưng cũng chỉ là "Dường như".
Yuanna đang hát say sưa trong lâu đài cổ dưới bầu không khí ấm áp và hài hòa ấy thì trong đầu Đường Ẩn nảy ra một ý nghĩa là ——
Ca hát quả thực đã tiến bộ rất nhiều nhưng tiếc là vẫn chưa hay bằng Permilia.
"Tại sao không cùng nhau hát?" Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ bên cạnh Đường Ẩn, Đường Ẩn vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đang ngồi xuống bên cạnh mình có mái tóc xoăn màu xám khói, mặc một bộ âu phục màu xanh.
Không biết tại sao khi nhìn thấy đối phương, Đường Ẩn liền cảm thấy thân thiết trong lòng giống như đã làm bạn với người xa lạ này nhiều năm rồi, có lẽ là bởi vì đối phương có khí chất ôn hòa như một linh mục tốt bụng.
"Tôi không thích ca hát." Đường Ẩn lịch sự đáp.
Người đàn ông nói có hơi tiếc nuối: "Vậy thì thật là đáng tiếc, khúc hát của cậu sẽ rất hay."
Nói xong, người đàn ông ngẩng đầu lên một cách tự nhiên, nhìn Yuanna hát trên lâu đài, y trông giống như một fan hâm mộ bình thường nhưng người hâm mộ này đặc biệt khiến lòng người sinh ra thiện cảm.
Trên người hắn có một loại khí chất rất khó khiến cho người ta ghét, cho dù chưa từng gặp mặt cũng làm cho người kìm lòng không được muốn kết thân với hắn.
Đường Ẩn đã lâu không gặp phải tình huống như vậy, theo lý mà nói cậu sinh thiện cảm một loại người ngay từ cái nhìn đầu tiên thì thường là vẻ ngoài như của Lục Tước và tinh linh vương mà mắt hoặc tóc là màu liên quan đến ánh sáng và sức sống.
Nhưng người này nhan sắc suy tàn, màu sáng duy nhất chính là một cặp mắt đỏ cùng màu với Đường Ẩn.
Thật ra Đường Ẩn chưa từng nói cho ai biết.
Cậu ghét mắt đỏ.
Rất ghét.
Mỗi khi nhìn vào gương nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe trong mắt mình, cậu sẽ cảm thấy căm ghét từ tận đáy lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.