Thời kì mang thai của Tiểu Khiết trải qua vô cùng cực khổ, cô ăn cái gì liền nôn cái đó, điều này làm anh rất xót, bà Doãn mời một chuyên gia dinh dưỡng về sản phụ cho Tiểu Khiết nhưng cũng chẳng ăn thua.
Cứ mỗi ngày anh đều đi làm về sớm để bên cạnh cô, cùng cô dạo xung quanh vườn hoa, đọc sách cho con nghe, cho con nghe nhạc.
Đến đêm vì đau lưng mà cô không ngủ được anh cũng thức suốt đêm để xoa bóp giúp cô, Tiểu Khiết mang thai không hung dữ như mọi người phụ nữ khác, cô được anh nâng niu, mẹ chồng chăm sóc, và quản gia cũng rất quý đứa nhỏ sắp chào đời.
Trải qua thời gian ốm nghén, cô bắt đầu ăn được và tăng cân, nhưng cũng không tăng được nhiều, suốt quá trình mang thai anh không đụng vào cô dù chỉ một lần vì anh biết phụ nữ mang thai đã rất cực khổ rồi, anh chỉ ước nếu biết trước như vậy anh không bắt cô sinh con nữa.
Năm tháng sau, bụng cô đã nhô lên, di chuyển bất tiện hơn, trong nhà đều được trải thảm êm ái, các vật sắc nhọn đều được cất kĩ, cuộc sống cô chỉ có ăn và ngủ, muốn làm việc nhưng mẹ chồng và chồng cô không cho đụng vào một công việc nào cả.
Hôm nay là ngày Tử Lộ sinh, mọi người đứng trước phòng sinh đợi cùng Ngô Đồng, anh ta lo sợ đi qua đi lại trước phòng, bên trong tiếng la hét của Tử Lộ truyền ra ngoài khiến Tiểu Khiết càng lo sợ, đau như vậy sao? Trần Gia Kiệt biết cô sợ hãi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543362/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.