Chương trước
Chương sau
Tối hôm sau...
Đến giờ thì ba cánh cửa phòng mới bật mở, ba người đàn ông mang bộ mặt tươi rói đi ra nắm tay theo ba người phụ nữ đang ủ rũ mặt mày theo sau.
Chắc hẳn ai cũng hiểu tối qua là một trận chiến kinh khủng, cũng may đã có hồi hết chứ không ba người phụ nữ này đã thăng thiên cũng có khi.
Họ cùng đến nhà hàng ăn tối và bàn về chuyến đi hưởng tuần trăng mật sắp tới.
Nhà hàng Úc...
Đồ ăn được bày sẵn sàng lên, Trần Gia Kiệt ngồi bóc vỏ tôm cho Tiểu Khiết, nhìn cô xem, bây giờ đến ngón tay cũng lười động.
Tuyết Liên không mệt mỏi bằng hai người còn lại, sức chiến đấu của cô cũng ngang Giản Tử Hạo, Giản Tử Hạo tích cực gắp đồ ăn cho cô.
Tử lộ nhìn những món ăn này chỉ có cảm giác buồn nôn, không thể nào nuốt trôi. Ngô Đồng lo lắng gắp cho cô.
- "Tử Lộ, em không ăn lấy sức đâu mà cho tối nay."
Tử Lộ lắc đầu, cô vội xua tay :"Boss, tối nay e không được...em...ọe...."
Bất chợt trong bụng cô co thắt, chỉ muốn nôn thốc hết ra ngoài, Tử Lộ vội đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh. 
Ngô Đồng lo lắng chạy theo, Tử Lộ chạy vào đóng sập cửa lại, cô nôn hết vào bồn, nhưng có gì đâu mà nôn.
Một cô gái thấy anh thì hoảng sợ la lên :"A..biến...biếи ŧɦái...đi ra ngoài..."
Gân trán anh giật đùng đùng, cô ta dám nói anh biếи ŧɦái sao, Ngô Đồng rút cây súng ngắn phía sau người ra.
- "Anh...anh....tôi xin lỗi, tôi không cố ý nói anh như vậy..."
Tử Lộ bên trong nghe chuyện thì liền chạy ra :"Boss, anh cất súng đi, đừng làm người khác sợ..."
Thấy Tử Lộ nói vậy anh mới thu lại cây súng :"Cút."
Cô gái hoảng sợ chạy ra ngoài, Ngô Đồng đi đến cạnh cô :"Em không sao chứ?"
- "Em không sao, chúng ta ra ngoài thôi."
Ngô Đồng đỡ cô ra ngoài :"Giản Tử Hạo, cậu xem thử cô ấy có bị gì không?"
Giản Tử Hạo vẫn gắp đồ ăn vào chén của Tuyết Liên :"Cô ấy bị sưng bụng đấy."
- "Sưng bụng?" Năm người thắc mắc hỏi ngược lại.
Giản Tử Hạo gật đầu :"Phải."
- "Tử Lộ, cô thấy dạo này thế nào, ngoài nôn ọe ra có hay buồn ngủ không?"
Ngô Đồng nói :"Chỉ cần vấp phải chiếc giường là ngủ say như chó con."
- "Boss, anh..." Tử Lộ ấm ức nhìn anh, cô cũng chả hiểu sao mình dạo này toàn như vậy.
Giản Tử Hạo cười :"Thế "bà dì" của em đến chưa?"
- "Cậu đừng lôi người thân của cô ấy ra mà nói chuyện, cậu cũng biết cô ấy là....Nói chung đừng nhắc tới người thân của cô ấy nữa..."
Giản Tử Hạo và Trần Gia Kiệt ngây ngốc nhìn Ngô Đồng, tên này có phải nai tơ không? Hay là giả vờ?
- "Người thân cái đầu cậu, suốt ngày chìa súng vào đầu người ta, ngu như vậy sao không tự chìa súng vô đầu mình đi." 
Ngô Đồng đen mặt, đặt cây súng lên bàn, Giản Tử Hạo cười :"À..Ý tôi là "bà dì" là kinh nguyệt đấy, Tử Lộ em chậm mấy tháng rồi."
Tử Lộ nhỏ giọng nói :"Hình như là một tháng."
- "Cô ấy sưng bụng rồi, sưng chín tháng mười ngày."
Ngô Đồng ngạc nhiên :"Ý cậu là?"
- "Tử Lộ mang thai rồi, mai đến bệnh viện của tôi đi, để kiểm tra lại một lượt nữa."
Ngô Đồng vui sướng :"Thật sao? Tốt quá, thôi, tôi không đi hưởng tuần trăng mật nữa, tạm thời ở nhà cùng cô ấy, vậy nhé, chúng tôi về trước."
Nói rồi anh bế Tử Lộ ra xe, mặc cô kêu la đòi anh thả xuống.
Giản Tử Hạo nhìn anh :"Tôi có một nòng nọc nhỏ đang ở nhà, hắn ta cũng có một nòng nọc nhỏ ở trong bụng, có phải hay không cậu kém quá."
Trần Gia Kiệt đen mặt :"Chết tiệt." 
Anh đứng dậy nắm tay cô :"Chúng ta về nhà tạo người."
Tiểu Khiết mệt mỏi kéo vạt áo anh, anh nhìn cô yêu thương rồi cúi xuống bế cô lên ra xe, đêm qua anh cũng phải công nhận là hơi quá sức.
Nhà thư kí Triệu...
Tiểu Hi ngủ mãi đến mười giờ mới có thể tỉnh dậy, toàn thân cô đau rã rời, nhất là phía dưới, người đàn ông kia tối qua quả thực muốn lấy mạng cô mà. Lúc này, cánh cửa mở ra, Triệu Triều Vỹ đi vào.
- "Bảo bối, dậy rồi sao, anh đưa em đi ăn sáng."
Nói rồi anh cúi xuống quấn chiếc chăn vào người cô rồi bế cô lên đi vào phòng tắm, Tiểu Hi xấu hổ nói.
- "Anh ra ngoài đi, em tự tắm được."
Anh cười :"Đau như vậy làm sao có thể tự tắm được."
Điều này càng làm Tiểu Hi thấy xấu hổ, tắm xong anh mặc quần áo cho cô rồi bế cô xuống lầu ăn sáng.
- "Những món này anh tự nấu sao?"
Anh gật đầu, anh đi theo Trần tổng từ khi vừa tốt nghiệp đại học, mọi chuyện anh và Trần tổng đều tự học hỏi, Trần Gia Kiệt nấu ăn, anh cũng phải biết nấu ăn, nói chung khi đó Trần Gia Kiệt yêu cầu một người có năng lực và hoàn hảo bên cạnh làm trợ lí.
Tiểu Hi ăn uống xong, anh trở cô bé về Lý gia.
Ba tháng sau.....
Hôm nay là hôn lễ của thư kí Triệu và Tiểu Hi. Mọi người từ sớm đã đến đông đủ để chúc mừng, bụng của Tử Lộ đã nhô lên, bây giờ cô phải mặc những bộ quần áo rộng rãi.
Cha mẹ Lý cảm động khóc không ngừng, đứa con gái ngày nào bà còn bế trên tay bây giờ đã theo người ta về nhà chồng, nghĩ lại cũng thấy thời gian trôi thực nhanh. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.