Đến tối, nhờ có cô bên cạnh nên anh ăn được nhiều hơn mọi khi, mọi người đều về khách sạn ngủ để lấy sức cho ngày mai, Tiểu Khiết nằm trong lòng anh, cô xoay lưng về phía anh, cằm anh tì lên đầu cô, cả hai im lặng nhìn mặt trăng ngoài cửa sổ.
Đồng hồ trên tường trôi qua thật nhanh, từng phút trôi qua như từng giây khiến nỗi sợ trong lòng hai người càng lớn hơn. Anh sợ sau ngày mai mình không được nghe giọng cô nữa, không được ôm cô ngủ như bây giờ nữa.
Còn cô, cô rất sợ anh xảy ra chuyện gì đó thì bản thân mình cũng không thiết sống nữa.
- "Tiểu Kiệt."
- "Ừm." Anh ôm chặt lấy cô hơn.
Cô nhỏ giọng hỏi :"Hứa với em một chuyện được không?"
Anh im lặng...
- "Sau này anh sẽ cùng em đến cục dân chính, chúng ta sẽ đăng kí kết hôn nhé."
Mắt anh cay cay, nếu hứa mà không làm được cô sẽ buồn lắm :"Anh không thể."
- "Tiểu Kiệt, anh phải cố gắng lên, nếu anh không tỉnh lại em sẽ chờ, em sẽ chờ đến khi anh tỉnh lại."
- "Tiểu Khiết?"
Cô mỉm cười, nước mắt lăn từ mắt thấm xuống drap giường :"Cuộc đời em chỉ yêu mình anh, anh chắc chắn sẽ tỉnh lại, chắc chắn anh sẽ khỏe mạnh bình thường, anh hãy hứa với em, được không?"
Anh hôn lên tóc cô :"Nếu hứa rồi anh không thực hiện được em sẽ không giận anh chứ?"
- "Có, em sẽ rất giận." Cô thành thật trả lời.
Anh mỉm cười :"Vậy anh sẽ không hứa."
Cô quay lại nhìn anh :"Anh sẽ tỉnh lại, lá bùa bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543346/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.