Người phụ nữ ngoan ngoãn đi vào phòng ngủ khác của mình, cô ta là do Ngô Đồng tìm giúp cho anh, trước khi đến cô đã được dặn dò kĩ lưỡng những việc nên làm và không nên làm rồi, nếu không mẹ cô sẽ chết vì không có tiền nằm viện và tiền thuốc men.
Tiểu Khiết đi rồi, anh mới buông bỏ vẻ mặt lạnh lùng đó. Anh làm như vậy liệu có đúng không? Có lẽ là rất đúng, nếu không làm như vậy thì cô sao có thể hận anh, cắt đứt tình cảm này. Anh uống một hơi hết ly rượu trong tay, như thể không đủ anh cầm cả chai rượu lên uống tiếp.
Tiểu Khiết mang theo quần áo lên nhà mình, cũng lâu rồi cô không về, mặc dù chỉ cách nhau một tầng. Cô không thèm bật điện mà đi thẳng vào nhà tắm, Tiểu Khiết bật vòi nước lên, một dòng nước lạnh xối thẳng xuống người cô, anh cư nhiên hôm nay trước mặt cô nói ra những lời khiến trái tim cô tổn thương như thế.
Tắm xong cô để mặc mái tóc của mình đang ướt mà leo thẳng lên giường, cả đêm cô không ngủ được, nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi, trong tâm trí cô luôn là hình ảnh của anh và người phụ nữ kia thân mật cùng nhau.
Sáng hôm sau, Tiểu Khiết mãi mười giờ mới có thể dậy được, cô vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, đôi mắt sưng lên trông thật tội nghiệp, cô cười khổ.
Bước vào thang máy, hôm nay cô muốn đến thăm cha mẹ của mình, thang máy dừng ở tầng 14, trong thang máy có thêm vài người, cô lùi ra sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543340/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.