Biệt thự của Giản Tử Hạo, "tít..tít..tít". Tiếng chuông điện thoại phá tan bầu không khí chứa đầy du͙ƈ vọиɠ này, Tuyết Liên nghĩ đó là điện thoại của mình liền mắt nhắm mắt mở với lấy nhấn nút nghe.
- "Alo, Hạo, lâu lắm rồi anh không gọi cho em, có phải anh quên người ta rồi không? Hay là đêm đó người ta biểu hiện không tốt?" Trong điện thoại giọng lả lơi của một người phụ nữ truyền đến.
Tuyết Liên ngồi bật dậy nhìn người đàn ông bên cạnh mình, cô lấy tay véo mạnh lên ngực Giản Tử Hạo một cái.
- "A...Đồng Tuyết Liên mới sáng sớm em làm trò điên gì vậy?" Giản Tử Hạo đau đớn ngồi bật dậy.
- "Giản Tử Hạo, cái tên cầm thú này, anh...anh...anh tự mà coi lấy.." Nói rồi cô vứt điện thoại vào tay anh đứng dậy mặc quần áo vào.
Giản Tử Hạo ngây ngốc nhìn chiếc điện thoại :"Alo, Hạo..có chuyện gì vậy? Anh có nghe em nói không?" Giọng người phụ nữ tiếp tục truyền đến.
Giản Tử Hạo hiểu ra, mỉm cười hỏi :"Em đang ghen sao?"
Động tác của Tuyết Liên dừng lại, phải, cô là đang ghen, cô đã có tình cảm với người đàn ông mới gặp ba lần này.
- "Anh đừng có ảo tưởng." Cô cố tình nói ngược lại.
- "Vậy sao?" Anh đưa ánh mắt thú vị hỏi rồi nghe điện thoại :"Alo, bảo bối mới sáng ra em gọi anh có chuyện gì vậy?"
- "Người ta rất nhớ anh nha." Giọng cô ta càng ngày càng nũng nịu.
- "Anh cũng rất nhớ bảo bối nha." Giản Tử Hạo nói.
Bên kia cô ta cười đắc chí :"Nhưng sao anh không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543276/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.