Tuyết Liên chạy đến chỗ cô thấy cô không có gì đáng ngại lại tiếp tục lòi ra bộ mặt bà tám.
- "Tiểu Khiết, cậu nói cho mình nghe đi, đêm qua Trần tổng và cậu đã làm những gì vậy?"
Tiểu Khiết ngẩng đầu lên nhìn bạn mình, đành nói.
- "Anh ấy đưa mình về nhà anh ấy, bôi thuốc rồi mỗi người mỗi phòng ngủ đến bây giờ."
Tuyết Liên nhìn hai má cô đang dần đỏ lên, biết bạn mình đang nói dối.
- "Phải không? Sao ở đây có vết gì vậy?" Vừa nói cô vừa lấy tay chỉ lên cổ.
Tiểu Khiết giật mình nắm chặt cổ áo của mình :"Vết..Vết gì chứ? Chắc cậu nhìn nhầm rồi, mau về làm việc đi."
Tuyết Liên bĩu môi :"Ngay cả mình mà cậu còn dấu, thật không đáng mặt chị em."
Tiểu Khiết đã quen với cái bộ dáng này của bạn mình, cô không nói gì nữa lôi bản thảo trong túi sách ra, nhưng Tuyết Liên nào bỏ cuộc như vậy, cô chạy đến sau lưng bạn mình, nói nhỏ
- "Tiểu Khiết, cậu không nói mấy cái kia cũng được nhưng có thể nói cho mình biết cái đó của anh ấy có to và dài không?"
Tiểu Khiết cũng mới nhớ ra, cô chưa từng cảm nhận "thứ đó" của anh bao giờ, cô cũng thật tò mò, chợt nghĩ mình đã bị hư theo bạn mình, Tiểu Khiết thầm mắng bản thân, cô mở cửa tủ bàn làm việc lấy cái thước đo,vật cần thiết cho việc đo đạc để thiết kế của cô đặt lên tay Tuyết Liên.
- "Muốn biết, cậu tự mình đi đo là được."
Tuyết Liên đen mặt nhìn cô, đặt lại cái đó tại bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543245/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.