Editor Đậu Nành
Số chữ 2491 (19/03/2021)
Giang Noãn nhìn chén mì sợi trước mặt, cảm giác chán đời bỗng ụp đến, cô đã ăn mì sợi 2 ngày liên tục rồi. Không thèm đáp lời 404, cô nói với Vệ Lập Uẩn: “Tôi không muốn ăn mì sợi.” Vừa dứt khoát lại vừa lưu loát.
Vệ Lập Uẩn cũng không miễn cưỡng cô: “Vậy em muốn ăn cái gì?”
Giang Noãn nghĩ nghĩ nói: “Anh biết gì không? Ẩm thực Trung Quốc là mỹ vị đó, ở trong lòng tôi thì mỹ vị không phân biệt mắc rẻ hay sang hèn. Dịp đặc biệt thì mình ăn sơn hào hải vị, để tiết kiệm thời gian thì ăn vặt bên lề đường, chỉ cần là đồ ăn thì đều là mỹ thực. Ăn cái gì cũng là hưởng thụ cuộc sống. Quốc gia chúng ta có đến tám món ăn vươn tầm thế giới, mỗi một món đều có ý nghĩa riêng, trải qua biết bao khó khăn mới ra được công thức chuẩn vị…”
“Rốt cuộc em muốn nói gì, vô vấn đề chính được không?” Vệ Lập Uẩn nghe mà muốn lùng bùng lỗ tai, chịu không nổi đành phải ngắt lời cô, anh ghét nhất là dong dài, làm ảnh hưởng đến khẩu vị của anh.
Giang Noãn liền lưu loát nói: “Nói túm gọn là thì đồ ăn ngon không phân biệt đắt rẻ sang hèn, nhưng mà chúng ta nên đi ăn sơn hào hải vị.”
Quả nhiên dứt khoát lưu loát như vậy phải hơn không. Vệ Lập Uẩn không thèm chấp cô hỏi lại: “… Cuối cùng là em muốn ăn gì?”
Giang Noãn cười ha ha nói: “Nhà hàng trên toà tháp trung tâm rất có tiếng, hải sản ở đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-chep-do-dan-phan-cong-lat-mat-thinh-the-bach-lien-hoa/1160944/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.