Lý Nhất Xuyên phun ra một làn khói thuốc, làn khói xám trắng phả hết lên người Bạch Thiên.
Bạch Thiên lấy tư thế như đang được xịt nước hoa xoay vài vòng tại chỗ, một tay cầm điện thoại di động gọi điện thoại.
“Ừm, tiểu Hạo” Bạch Thiên có chút chột dạ “Anh có một cuộc họp đột xuất, tối sẽ về, em ăn một mình trước đi”
Nói xong liền cúp điện thoại, để tránh lại bị hắn lại truy hỏi.
Hai người ở trước cửa hàng tiện lợi làm những hành động kỳ quái thu hút sự chú ý của vài người qua đường. Lý Nhất Xuyên không nhịn được hỏi “Này, không nhập viện thật sự không có vấn đề gì chứ?”
Bạch Thiên ngửi ngửi trang phục trên người mình “Tôi không có chuyện gì đâu, rất khỏe” Lại bỏ thêm một câu “Cảm ơn quần áo của cậu, tiền thuốc men tôi sẽ trả lại cậu sau”
Lý Nhất Xuyên không lên tiếng, cúi đầu hút một ngụm lớn thuốc lá trên tay, lửa ở đầu thuốc lá sáng lên một chốc, phun ra một làn khói. Khói thuốc lượn lờ trước mắt, Bạch Thiên cúi đầu xoay một vòng, quay mặt về phía hắn “Chỗ thoa thuốc này này, phun thêm xíu nữa”
Người cũng đã bị bắt, biên bản lời khai cũng đã làm. May mà người kia cầm một con dao gọt hoa quả, hơn nữa còn đang hoảng loạn nên đâm không sâu, chỉ chảy chút máu, không thương tổn đến nội tạng.
Lý Nhất Xuyên ngồi, Bạch Thiên đứng, từ góc độ của cậu chỉ có thể nhìn thấy quần áo của cậu trên người Bạch Thiên. Hắn rũ mắt “Tạm được rồi, tôi cai thuốc cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-toi-dang-yeu-nhat-the-gioi/587217/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.