Sau đó, nhờ vào những công lao trong một vài trận chiến, ông cụ đã có chỗ đứng vững chắc trong đơn vị quân đội, từng bước leo lên, cuối cùng leo lên vị trí cao.
Vì đã ở vị trí cao trong một thời gian dài, nên trông ông cụ Hoắc rất nghiêm túc.
Hoắc Vũ không dám đối mặt với ông cụ nghiêm túc như vậy. Cho nên sau khi chào hỏi xong, cô ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Hoắc Dữ Sâm, lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ. Ông cụ Hoắc thấy Hoắc Dữ Sâm đã đến, trước tiên nói: “A Sâm, cháu đã 26 tuổi rồi đúng không.”
“Vâng, ông.” Ông cụ Hoắc hút một hơi thuốc lá, thổi ra vòng khói, cảm khái: “Ở tuổi của cháu, con trai lớn của ta cũng đã 7 tuổi rồi. Chớp mắt một cái, hơn 60 năm đã trôi qua.”
Ông cụ run run tàn thuốc, sau đó nói: “Lát nữa con gái Sở gia sẽ đến . Com bé từ nhỏ đã thích theo sau cháu, cho đến khi cháu đi du học nước ngoài, con bé mới không theo đuôi cháu nữa. Con bé này, rõ ràng là thích cháu, cháu có ý với nó không?”
Nghĩ đến con gái nhỏ Sơ gia mà ông Hoắc nói, Hoắc Dữ Sâm đã cảm thấy đau đầu.
“Ông, cháu luôn coi cô ấy như em gái.”
Ông Hoắc đập mạnh vào tay vịn của ghế nói. “Vấn đề là con bé không có mối quan hệ máu mủ gì với cháu hết, em gái gì chứ?”
Hoắc Dữ Sâm dùng sức xoa xoa huyệt thái dương: “Ông, cháu...”
Trước khi Hoắc Dữ Sâm nói xong, ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-that-tot-qua-lam-sao-bay-gio-cuong-che-yeu-/3479220/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.