Ban đêm sau khi sắp xếp đồ xong, Hoắc Vũ nhanh chóng tắm rửa rồi nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Cô sẽ ôn lại kịch bản một chút , lướt Weibo, chờ Hoắc Dữ Sâm đến mười một giờ tối. Thấy anh vẫn còn chưa về cô cũng chỉ có thể đi ngủ trước.
Khi Hoắc Vũ đang ngủ mê man, đột nhiên cô cảm thấy trên đầu giường lún xuống, mùi rượu nồng nặc lan tỏa khắp phòng, làm tim cô nhảy một nhịp, ngay lập tức đánh thức cô dậy.
Phòng không bật đèn, chỉ có đèn đường bên ngoài cửa sổ tỏa ánh sáng lập lòe chiếu sáng được một chút.
Nhưng ánh sáng quá mờ, Hoắc Vũ vẫn không thấy được gì.
Trong phòng rất yên tĩnh. Chỉ có tiếng thở ổn định vang lên.
Người ở cuối giường vẫn không cử động, như đã ngủ. Hoắc Vũ nhẹ nhàng nhắm môi, thử gọi một tiếng: “Anh?”
Đương nhiên, cô không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
Hoắc Vũ vội ngồi dậy, bật đèn trên đầu giường.
Ánh đèn màu cam ấm áp lập tức chiếu sáng cả căn phòng. Khi có ánh sáng, cô cuối cùng cũng nhìn rõ người đang nằm ngửa ở cuối giường là ai.
Quả nhiên là Hoắc Dữ Sâm. Nhưng ngoài anh ra, cô cũng không nghĩ đến ai khác.
Hoắc Vũ vội xuống giường, đi đến bên cạnh Hoắc Dữ Sâm. Mùi rượu trên người anh rất nồng, chắc là đã uống khá nhiều.
Lúc này, điện thoại di động của Hoắc Vũ reo, cô vội nhấn nút nghe máy.
Tiếng trợ lý của Hoắc Dữ Sâm truyền đến từ điện thoại.
“Alô, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-that-tot-qua-lam-sao-bay-gio-cuong-che-yeu-/3479209/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.