Khi nhìn lại quần áo bị xé nát đầy đất, ta mới bừng tỉnh lại, Hách Liên Giác đã đi từ lâu.
Hắn ta để lại một nữ tỳ Bắc Nhung hầu hạ ta.
Nữ tỳ nhìn thấy đầy vết tích trên người ta, mặt đỏ lên, cầm lấy quần áo thay cho ta:
“Đây là y phục mới mà Nhị điện hạ chuẩn bị cho Lâm cô nương.”
“Còn những trang sức này, cũng là Nhị điện hạ ban thưởng cho cô nương.”
Ta liếc nhìn bộ y phục trên người, có lẽ là cướp được từ cung điện triều Nam. .
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
Lụa mềm mại thêu hoa phượng lộng lẫy, còn điểm xuyết ngọc trai.
Nếu không phải quốc gia diệt vong, ta - một nữ nô trong phủ công chúa, cả đời cũng không được mặc bộ y phục xa hoa thế này.
Ta còn nhớ, công chúa Lưu Âm từng mất một cây trâm cài.
Vừa hay ta nhặt được, nàng ấy một mực khẳng định ta ăn cắp.
Lâm Trạch cũng giải thích cho ta, nhưng công chúa cao quý không nghe một lời.
Nàng ấy phạt chúng ta quỳ, tát vào mặt chúng ta, suýt chút nữa chặt đứt một tay ta...
Sống hai kiếp, đến hôm nay, ta vẫn không hiểu nổi, tại sao Lâm Trạch lại không một chút khúc mắc, si mê đắm đuối cô công chúa ác độc đến vậy!
triều Nam vừa diệt vong, Hách Liên Giác có rất nhiều việc cần giải quyết.
Nữ tỳ A Hồi đưa ta đi dạo núi nhỏ phía sau doanh trại.
Lâm Trạch cũng ở đó cùng với Lưu Âm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-la-cho-bam-duoi-cua-cong-chua-vong-quoc/3577654/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.