Ánh mắt cảnh giác của nữ hầu chuyển thành khinh bỉ, cảnh cáo ta:
"Sở thích của đại hoàng tử, cũng là thứ mà loại nô tỳ hèn mọn như ngươi có thể tìm hiểu sao?"
Họ ném son phấn xuống trước mặt ta, chế giễu:
"Chẳng trách nói người triều Nam đều mềm yếu, nước mất nhà tan nhanh như vậy, đã muốn lấy lòng chủ mới, làm nô tỳ ấm giường rồi à?"
Các thiếu nữ trong trại nghe thấy đều biến sắc, tránh xa ta.
Ta không để ý, đối diện với gương đồng trang điểm, vẽ ngũ quan cho giống vương phi Nhu Nhiên.
Rất nhanh, đến giờ dâng vũ.
Ta không biết múa, đi chậm chạp cuối hàng.
Người hầu bên cạnh đại hoàng tử phát hiện ra điều bất thường của ta, cau mày:
"Quả nhiên ngươi không biết múa, định mượn cơ hội trốn thoát?"
"Người đâu!" Hắn hét lớn, "Đưa con quân kỹ này xuống trại hạ đẳng!"
Trại hạ đẳng toàn là lính Bắc Nhung, có mấy nghìn, mấy vạn người, phụ nữ đưa vào đó không sống nổi qua đêm.
Ta không tỏ vẻ sợ hãi, cười nhạt nhướng mày:
"Những điệu múa thông thường quá nhàm chán."
"Ta muốn để đại hoàng tử xem cái gì đó đặc biệt, để ngài chú ý đến ta hơn."
"Làm phiền đại nhân chuẩn bị cho ta một con ngựa."
Ánh mắt người hầu dừng lại trên người ta rất lâu, rồi cười nhẹ:
"Quả nhiên ngươi không giống những người phụ nữ triều Nam khác, đôi mắt này giống như sói trên thảo nguyên."
"Sói nếu quay đầu lại, không phải báo ân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-la-cho-bam-duoi-cua-cong-chua-vong-quoc/3577652/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.