Ca âm trầm nhìn Tần Hữu.
"Cô dựa vào đâu mà nói như vậy?". Từng từ ngữ của ca giống như nghiến răng nói ra.
"Không phải lúc còn nhỏ anh cứu em khỏi bọn bắt nạt sao? Có phải hay không lúc đó anh đã có tình cảm với em rồi đi?". Tần Hữu làm một bộ dáng thâm tình nói.
Lục Hàn Long cũng tức đến mức tay cũng đã nổi cả gân xanh. Nếu Tâm Nhi không có mặt ở đây, hắn sẽ bóp chết người phụ nữ này.
Còn nàng nghe thì cũng chảy hai gạch hắc tuyến...bà cô này..còn như vậy tự sướng? Lúc đó ca ca chỉ đổ một chút lòng thương người mà nàng ta lại suy diễn ra thành như vậy....cũng quá hay rồi đi??
"Tôi cho cô hai giây rời khỏi nơi này! Không thì đừng trách tại sao sự nghiệp của ba cô lại sụp đổ!". Ca lúc này đã thực sự tức giận, đáy mắt cũng đã ánh lên sát khí.
Tần Hữu dù ngốc nhưng cũng không ngốc tới nỗi mà không biết Lục Hàn Long đang tức giận. Nàng ta làm một bộ dạng run rẩy, hoa lê dính hạt mưa nhìn vào ca ca.
Nhưng Lục Hàn Long là loại người nào? Hắn ghét nhất là loại phụ nữ tự phụ như thế này! Ngoài Tâm Nhi, đám phụ nữ đi qua đi lại trước mặt hắn đều là rác rưởi.
"Một..". Lục Hàn Long đã bắt đầu đếm. Tần Hữu thấy Lục Hàn Long vô tình với mình như vậy, nàng ta vặn vẹo một cái liền rời đi.
Ra khỏi nhà hàng, ca ca dẫn nàng lên xe. Nhưng không ai phát hiện, có một ánh mắt đang theo dõi họ.
Không sai, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-nguoi-dung-nhu-vay-cao-h/775681/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.