Lục Hàn Long ôm nàng đi vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.
"Ca ca...sao ca lại muốn làm...với ta?". Nàng ổn định lại hơi thở mới ngẩn đầu hỏi ca.
"Vì ta hảo yêu Tâm Nhi a". Ca trả lời nàng bằng giọng vô cùng ôn nhu, không giống lúc nảy một chút nào.
"Nhưng...chúng ta là huynh muội....ân..". Nàng còn chưa nói hết, ca một lần nữa lại hôn nàng.
"Tâm Nhi không cần để ý đến chuyện đó. Quan trọng hơn, Tâm Nhi yêu ta sao? Hửm?". Buông đôi môi nàng ra, ca nhìn nàng nói.
"Ân... Tâm Nhi hảo yêu ca ca..". Nàng ngại ngùng nói.
"Nhưng... Ca giỏi như vậy soái như vậy... Nếu có người mang ca ca đi... Tâm Nhi sẽ rất đau lòng a...nên nếu ca ca cứ nói như vậy Tâm Nhi sẽ càng lún sâu...đến lúc đó ta sẽ không kiềm chế được mà giữ ca lại mất... Như thế, có khi nào ca chán ghét ta đâu?". Nàng nhìn ca ca thâm tình nói, đúng vậy...nàng sẽ chẳng kiềm chế được mất. Lục Hàn Long nghe nàng nói như vậy thì kinh ngạc.
Nàng đẩy ra Lục Hàn Long có ý đồ ngồi dậy. Nhưng khi nàng chỉ mới nhóm người thì ca lại đẩy nàng xuống giường.
"Mèo con ngu ngốc, những lời nói đó phải là ta nói với muội mới đúng". Ca lại nằm đè lên nàng.
"Muội đừng quên, muội đã nhận đồ vật của nam nhân khác! Có phải hay không ta nên trừng phạt muội? Ân?". Lục Hàn Long vừa thổi khí rồi ngậm lấy vành tai của nàng.
"Ân....đừng...ca...". Nàng vặn vẹo.
Ca ca hai tay thay nhau lột đồ nàng ra. Chỉ một lát sau, thân hình nàng bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-nguoi-dung-nhu-vay-cao-h/775676/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.