Tướng quốc công thấy Lãnh Phi Liên nhanh chóng đáp lời như vậy cũng hơi ngẩng ra, xong lập tức lấy lại tinh thần theo bước chân Lãnh Phi Liên đi đến đấu đài.
Trên lôi đài thân ảnh thiếu niên mảnh khảnh trong lớp ảo choàng đỏ tráng lệ dường như có thể bị gió thổi bay bất cứ lúc nào nhưng lại phát ra một tia khí thế bức người ánh lửa từ những ngọn đuốc xung quanh đấu đài chiếu lên người càng khiến người ta không thể nào xem nhẹ y.
Những quan lại nhìn thấy Tướng quốc công cùng Lãnh Phi Liên đang muốn đánh một trận liền nhanh chóng di chuyển về phía đấu đài muốn xem thử một lần thực lực của vị cung chủ họ Lãnh này.
"Tướng Quốc công lát nữa có gì thất lễ mong thứ tội." Lãnh Phi Liên chắp tay
"Lãnh cung chủ quá lời." Tướng Quốc công thờ ơ đáp lại cũng không để Lãnh Phi Liên vào mắt.
Tiếng trống vang lên, Quân Tông lập tức vọt lên ra phía sau Lãnh Phi Liên, tay trái vung lên bổ xuống một chưởng. Lãnh Phi Liên nhanh chóng lách qua một bên, một chưởng đẩy Quân Tông ra xa. Quân Tông có vẻ hơi bất ngờ với tốc độ của Lãnh Phi Liên, ông hơi nhìn về ngực mình nơi vừa bị Lãnh Phi Liên đánh trúng, chỉ thấy áo ngoài bị nóng mà cháy thành hình một bàn tay, Quân Tông biến sắc.
Quan lại đang vây xung quanh cũng không khỏi hít vào một hơi, không cần nói mọi người cũng biết, nếu khi nãy Lãnh Phi Liên dùng hết sức, Quân Tông hẳn sẽ bị nội thương nặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-cau-duoc-om-dui/2054493/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.