Sáng hôm sau.
Lãnh Phi Liên tỉnh dậy, lại một lần nữa giúp Kim Thuyên Song kiểm tra lớp dịch dung một lần, xong xuôi mới nhanh chóng phủ lớp áo choàng đỏ đi ra ngoài. Quả nhiên là thấy Hàn Kì Phong đã đứng ở đó đợi.
"Huynh ăn sáng chưa?". Y hỏi
Hàn Kì Phong hơi ngẩn ra một chút rồi cực kì mừng rỡ mà nói:" Còn chưa, đệ có muốn ăn không?".
Lãnh Phi Liên hơi mất tự nhiên:" Được..."
\*
Sau đó một đoàn người nối đuôi nhau đi ăn bữa sáng, Hàn Kì Phong vô cùng chuyên nghiệp mà gọi một bàn toàn đồ cay khiến Lãnh Phi Liên hưng phấn đến đỏ mắt.
"Ngon không?". Vừa hỏi hắn vừa gắp cho Lãnh Phi Liên một miếng sườn cay.
"Ngon nha.. Huynh không ăn sao?". Lãnh Phi Liên để ý đến chén cơm trước mặt Hàn Kì Phong dường như chưa được đụng qua.
"Không sao đệ thích là được!" Hàn Kì Phong khẽ cười nói.
Lãnh Phi Liên hơi rũ mắt, thầm nghĩ bản thân thật vô tâm, bản thân thích ăn cay chưa chắn người khác cũng như vậy. Nghĩ như vậy hứng thú ăn của y đều mất hết, nhìn một bàn toàn món mình thích cũng không còn tâm trạng ăn.
"Sao vậy?". Hàn Kì Phong thấy y tâm trạng hơi đổi liền hỏi.
"Ừm...đệ..bỗng nhiên thấy thèm món sủi cảo..."
"Tiểu nhị mang lên một phần sủi cảo nữa!". Hàn Kì Phong cũng không nghĩ nhiều lập tức gọi món cho y.
Rất nhanh món ăn đã được mang lên, Lãnh Phi Liên dùng đũa gắp lấy một miếng ăn vỏ bánh hơi dai dai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-cau-duoc-om-dui/2054480/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.