Giao Bạch ngồi tại chỗ ăn trưa. 
Món thịt xào tỏi nguội rồi, đóng một lớp dầu, mấy cọng rau cải nhỏ nhồi vào cơm nên còn chút ấm ấm. Cậu lấy từng cọng ra, xếp cạnh món tỏi ngâm mình thích. 
Đã vài phút trôi qua kể từ lúc xảy ra tình cảnh bên bờ tường kia. 
Bây giờ nhớ lại, vẫn rất lúng túng. 
Lúc đó Thẩm Nhi An không nói gì, chỉ ôm sổ ký họa rời đi. Giao Bạch muốn đợi y đi rồi tính tiếp, ai dè y đi rồi dừng, Giao Bạch đành phải theo sau. 
Hai người yên lặng đi cùng nhau một đoạn mới tách ra. 
Giao Bạch thấy may mắn Thẩm Nhi An kiệm lời ít nói, sẽ không tám nhảm, không dò hỏi chuyện giữa cậu và Tề Sương. Dù sao thì Giao Bạch chắc chắn không thể chủ động giải thích, việc duy nhất cậu có thể làm là coi như chẳng có gì xảy ra. 
Giả ngu ấy mà, cậu biết. 
Bất kể thế nào, phía Tề Sương tạm thời an tâm, nếu không có gì bất ngờ khác. Giao Bạch trộn thức ăn với cơm, ăn sạch từng miếng một. 
“Bạch Bạch, cậu còn chưa ăn xong à, thật chậm nha.” Bạn nữ cùng bàn từ cửa sau tiến vào phòng học, thanh âm giòn giã. 
Giao Bạch gật đầu đáp lại, ánh mắt hữu ý vô tình đảo qua bạn thân của cô. Cô bé kia đút hai tay trong túi áo đồng phục, một bên túi có móc một túi đậu phộng, lắc la lắc lư theo động tác bước đi của cô. 
“Chỉ có bạn cùng bàn của cậu ở lớp, không có Thẩm Nhi An.” Bạn thân nhỏ giọng lầm bầm, trong đôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/777500/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.