Khi Úc Hưởng về nước, Giao Bạch đã là bác sĩ thực tập tại một bệnh viện hàng đầu. Cậu đi theo chuyên gia đầu ngành kiểm tra phòng bệnh. Mười mấy học sinh bên cạnh không hoàn toàn là sinh viên hệ đại học chính quy, mà còn có nghiên cứu sinh thạc sĩ và tiến sĩ, học lực không giống nhau, lý thuyết y học cũng không cùng trình độ. 
Nửa tháng này đến lượt khoa tim mạch, một nhóm người đứng trong phòng bệnh, bệnh nhân rất căng thẳng, một bác sĩ bước tới nhẹ giọng hỏi han để xoa dịu cảm xúc của cô. 
"Bệnh nhân ngày hôm qua có dấu hiệu gì bất thường?" Cô trưởng khoa lật xem hồ sơ bệnh án. 
Một thực tập sinh ngay lập tức trả lời số liệu. 
Cô trưởng khoa rất hài lòng với sinh viên đã chuẩn bị bài trước, khen ngợi tại chỗ. 
Giao Bạch cuối hàng, lưng dựa hờ lên tường. Giống những người khác, cậu cầm một cuốn sổ nhỏ trên tay, vừa ghi chép vừa lắng nghe. 
"Sao cậu đứng lùi xa như vậy, tiến lên trước chút đi." Đàn anh kéo Giao Bạch, trong khẩu trang truyền ra một giọng nói trầm thấp. 
"Không cần đâu ạ." Giao Bạch lười hòa vào đám người. Thính lực của cậu rất tốt, đứng ở đằng sau cũng không có vấn đề gì. 
Đàn anh không kéo được cậu bèn nhích ra sau, đứng cùng cậu, thỉnh thoảng liếc cậu một cái. 
Hôm qua còn chưa thế này, qua một buổi tối mà ánh mắt nóng bỏng hơn rất nhiều. 
Đi làm không tiện đeo nhẫn, ngón áp út của Giao Bạch trống rỗng. Lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556245/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.