Trong một căn nhà nhỏ gần đường sắt ở quận Vọng Giang, Tây Thành.
Trên bếp có một ấm nước cũ kỹ, quai cầm bị mất, thân ấm loang lổ những vết nứt vỡ.
Lương Đống ngồi xổm trước bếp, gã cầm miếng sắt đẩy vào bên trong, ngón tay thô ráp thâm đen, trong móng tay bằng phẳng có ít bùn, dính phải khi nhổ củ cải. Củ cải được trồng sau nhà.
Giao Bạch ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng nhỏ, chuyển mắt một cái là có thể nhìn thấy ruộng củ cải sắp bị bỏ hoang. Cậu vừa xuống máy bay đã đến đây, một mình lái xe tới, không để bất cứ ai kể cả Thích Dĩ Lạo đi cùng, toàn bộ hành trình đều rất bí mật.
Bởi vì Thẩm Nhi An đã nói dối cậu.
Người của Thẩm Nhi An không chỉ tìm kiếm Lương Đống, mà còn canh chừng ở sân bay, muốn xem xem có thể tra ra vị trí của Lương Đống thông qua cậu hay không.
"Năm ngoái sau khi rời khỏi trại cai nghiện, tại sao cậu không liên lạc với tôi?" Ánh mắt Giao Bạch dõi theo Lương Đống.
"Không tiện." Lương Đống bày rượu và thức ăn lên bàn nhỏ, hai đĩa thức ăn thông thường và một chai rượu trắng giá hơn mười tệ.
Giao Bạch nhìn quanh nhà một lượt: "Thế cậu vẫn luôn sống ở đây à?"
Lương Đống lắc đầu: "Làm xong việc tôi mới tới đây."
Gã kể mình làm quen với vài người bạn ở trung tâm cai nghiện, một ông anh trong số đó từng sống ở đây trước lúc vào trại. Ông anh kia làm công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556242/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.