Một số bia mộ trong nghĩa trang ẩn núp trong bóng tối, cũng có một số được ánh lửa chiếu sáng, như thể chia ra hai giới âm dương. 
Ở giữa ranh giới đó, Giao Bạch bị Thích Dĩ Lạo giam cầm trong vòng tay, trong hõm xương quai xanh nhỏ là vết máu chảy từ trên cổ cậu xuống, và nước mắt của Thích Dĩ Lạo. 
Hai loại chất lỏng hòa làm một, quấn quít lấy nhau rồi vùi vào trong cổ áo của Giao Bạch, sau đó lại bị môi lưỡi mềm mại hôn đi, cướp đoạt tất cả. 
Thẻ che chắn bị đốt cong lại, cháy thành tro bụi, biến thành vô số chấm sáng dần dần tan biến. 
Trước mắt Giao Bạch thoáng mờ đi, đôi tay vòng lấy bả vai Thích Dĩ Lạo trượt xuống, cậu hôn mê bất tỉnh tại chỗ. 
Diễn biến kế tiếp của đêm đó là, toàn bộ camera giám sát trong Lan Mặc Phủ bị đóng lại, nghĩa trang xảy ra hỏa hoạn, thiêu rụi một cỗ quan tài. 
Ngoại trừ Chương Chẩm chìm vào giấc ngủ say sau khi uống thuốc, tất cả vệ sĩ của Lan Mặc Phủ đều nhận lệnh ra ngoài, đi tới một số thị trấn ở Tây Thành. 
Trước khi xuất phát, từ trong miệng Thích gia họ được biết rằng, cậu Bạch không chết. 
Người trong quan tài ở sân sau không phải cậu, mà là kẻ giả mạo. 
Sinh viên Đại học Y tên là Trần Vọng đã tiết lộ, cậu ta từng gặp cậu Bạch ở nông thôn trong kỳ nghỉ hè. 
So với một bộ hài cốt mục nát và một khối bia mộ lạnh lẽo, cảnh diễn "ly miêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556237/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.