Giao Bạch đang nói chuyện với Chương Chẩm, tay trái bị thương đút trong túi, còn tay phải không bị thương thì vắt trên cổ anh.
"Anh, thư ký Thích đã làm gì anh?" Giao Bạch đè lại cơ vai vẫn phồng lên của Chương Chẩm.
Chương Chẩm cứng rắn đáp: "Không làm gì!"
Này vừa nhìn là biết có gì đó. Giao Bạch quét mắt sang Thích Hoài ngồi gập chân trên ghế. Vị kia đeo tai nghe nhận điện thoại, chỉ nghe không nói, phong cách thuộc hạ tinh anh còn mạnh hơn cả Trần Nhất Minh.
Chương Chẩm thậm chí không chơi lại Trần Nhất Minh, huống chi là Thích Hoài.
So đầu óc, anh chắc chắn thua.
Phía trước truyền đến tiếng hỗn loạn. Giao Bạch rời mắt khỏi Thích Hoài, nhíu mày nhìn về hướng kia.
Con rể tương lai có dáng dấp và khí chất rất xuất chúng của nhà họ Sầm đang đứng giữa lối đi, vỏ cứng của quả óc chó đâm anh chảy máu đầy tay.
Bạn gái của anh, Sầm Dục, kéo anh đi về phía cửa sau của lễ đường. Anh không ngừng quay đầu lại, dường như muốn tìm thứ gì đó mình đánh mất, song chính anh cũng không biết đó là gì.
"Dịch Triệt, hai mươi bảy tuổi, Hoa Kiều, định cư ở nước Anh, chủ một chuỗi nhà hàng, rất có danh tiếng." Chương Chẩm nói thông tin mà mình tra được, kỳ quái hỏi, "Sao anh ta lại nhìn chúng ta?"
"Em không biết." Giao Bạch vuốt mở màn hình điện thoại, bắt đầu đọc tin tức.
"Anh ta nhìn cậu."
Bên tai trái bỗng bay tới giọng nói nhỏ của Thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556211/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.