Bầu không khí trong siêu thị có điểm lạ.
Ông chủ không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, tự đi bận việc của mình.
Giao Bạch lau giọt máu trên ngón tay, tầm mắt vẫn rơi trên người Tề Tử Chí.
Gần hai năm không gặp, khuôn mặt bị bỏng nát của tên đại ngốc này đã được chỉnh sửa không nhìn ra dấu vết, trông khác hẳn so với trước đây.
Còn mất trí nhớ.
Sau khi vào nhóm, những người bạn online sẽ không có thông báo. Nếu không phải vì cảm thấy quen thuộc, Giao Bạch sẽ không nhìn lâu hơn, phát hiện người đàn ông xa lạ bước đi không vững vàng, do đó đi kiểm tra tình huống tổ nhóm trong tài khoản.
Thiếu chút nữa coi thành người qua đường Giáp.
Độ cong bên mép Giao Bạch càng lớn hơn, tràn ngập ác ý.
Người đàn ông nhíu mày: "Cậu quen tôi à?"
Giao Bạch còn chưa đáp lời, bên ngoài siêu thị đã truyền đến một loạt tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất giòn vang, từ xa đến gần, kèm theo một tiếng kêu to: "Dịch Triệt!"
Thanh âm khẩn trương giống tiếng bước chân, để lộ sự hoảng loạn.
Giao Bạch lướt qua Tề Tử Chí, nhìn ra cửa. Cậu trông thấy một người phụ nữ đang nhanh chóng đi vào, lúc đối diện với cậu thì thoáng sửng sốt, chỉ trong chớp mắt.
Nhưng Giao Bạch bắt được.
Người phụ nữ bước vào siêu thị biết cậu, đây không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là, cậu cũng cảm thấy đối phương quen mắt.
Đôi mắt phượng kia...
Trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556204/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.