Giao Bạch thức dậy vào khoảng trưa ngày hôm sau. Cậu không bệnh liệt giường mà chỉ bị sốt nhẹ.
Tối qua không súc miệng trước khi ngủ, mùi máu tanh lưu trong miệng cả đêm, khỏi nói có bao nhiêu nồng nặc. Cậu không chịu được mà bò xuống giường rửa mặt.
Úc Hưởng sợ hãi rụt rè trốn cạnh cửa.
Giao Bạch không thèm nhìn cậu ta. Cậu biết rõ mình không bị bệnh là nhờ máu chảy ra từ hai vết rạch của Úc Lĩnh đã có tác dụng.
Khoan đã.
Sắc mặt Giao Bạch biến đổi. Cậu nhớ hình như mình có bảo Úc Lĩnh giúp đỡ.
Úc Lĩnh không làm như vậy, chỉ tắm cho cậu hết lần này đến lần khác.
Lúc đó Giao Bạch bị ép giữa hai tầng băng lửa, cả người đều sắp thăng thiên, cũng không chú ý con kiến đang làm gì.
Được rồi, đã cho dưa nhưng người không nhận.
(1) Dưa là 瓜 = qua
"Qua Qua, xin lỗi nhé."
Lời xin lỗi của Úc Hưởng truyền đến từ cửa, nhỏ tý tẹo, có thể đấu một trận với tiếng muỗi chuyên dụng của vai chính thụ Lễ Giác.
Giao Bạch bóp bóp vai, lập tức có hai bàn tay khác đặt lên.
"Thế này được chưa?" Úc Hưởng ân cần massage cho cậu.
Giao Bạch nhìn vào gương, đối diện với ánh mắt lấy lòng của cậu ta, cười lạnh: "Kém xa anh trai cậu."
Nụ cười trên mặt Úc Hưởng sụp đổ.
Sau đó cậu ta cố gắng vênh khuôn mặt nhỏ: "Qua Qua, anh tức giận thì cứ trút ra đi, đừng giấu trong lòng, nếu không sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556160/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.