Hơn ba giờ sáng, chiếc xe êm ái chạy trên cao tốc dưới màn đêm.
Giao Bạch ăn bánh mì với nước, nuốt từng miếng lớn. Ghế sau của siêu xe cũng không sánh được với một chiếc giường gỗ bình thường, cậu nằm ngủ đau nhức khắp người.
"Đúng rồi,"
Giao Bạch cắn bánh mì quay đầu lại: "Nhà họ Lương sao rồi?"
Thẩm Nhi An đang lấy hoa quả cho cậu: "Không quá tốt."
"Thế Lương Đống đâu?" Giao Bạch lúng búng nói: "Cậu gọi cho cậu ta rồi à?"
Thẩm Nhi An đáp: "Không nhận."
Trong lòng Giao Bạch cảm thấy hơi quái lạ, đây không giống tác phong của Lương Đống.
Đối với Lương Đống của giai đoạn hiện tại, Thẩm Nhi An là đại thần không gì không làm được ở mọi mặt, trừ kinh doanh.
Gia đình gã xảy ra chuyện, không tìm anh An của gã quyết định à?
Măng cụt gọt xong được đưa đến bên miệng Giao Bạch, cậu ngại để người khác đút, ai cũng không quá được. Giao Bạch giơ tay đón lấy mới ăn hết.
"Tôi sẽ, đi nhà họ Lương, tìm cậu ấy." Thẩm Nhi An nói.
"Ừ." Giao Bạch uống hớp nước, "Tề Sương chết rồi, nhà họ Tề thể nào cũng sẽ đòi một cái mạng từ nhà họ Lương."
Vậy vẫn còn nhẹ. Chỉ sợ tận diệt.
Tề Tử Chí hẳn là sẽ không như thế nhỉ. Giao Bạch vẫn hơi hiểu một chút về bạn trai trong mộng của cậu. Bất luận thế nào, đối phương đều có ranh giới làm người, chưa bao giờ vượt qua.
Thẩm Nhi An bóc măng cụt, đưa đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556157/chuong-43.html