Lúc Giao Bạch thất thần, mèo trắng lần nữa ngậm miệng lại, đôi mắt vàng óng cũng rũ xuống, trở về dáng vẻ âm u chết chóc ban đầu.
Nó bị cầm tù.
Mắt Giao Bạch dán chặt vào vòng tròn đỏ trên cổ nó, điều gì sẽ xảy ra nếu tháo thanh sắt mỏng đó xuống nhỉ?
Bàn tay buông thõng của cậu khẽ di chuyển.
Trong khu chung cư nhà cậu có mèo hoang, trắng vàng, xám đen, chỉ vì cậu từng cho chúng nó ăn mấy lần, chúng nó nhìn thấy cậu là sẽ chạy theo. Cậu thích mèo. Vuốt một cái, nhếch miệng lên, vuốt hai cái, miệng toe toét.
Nhưng con mèo này không phải mèo thường, nó đại diện cho con người Thích Dĩ Lạo.
Giao Bạch lại nhét bàn tay đang giơ lên của mình vào trong túi, hoàn toàn xua tan nỗi kích động muốn gỡ bỏ sợi dây mỏng manh.
Không gỡ được, cậu còn không chạm được vào mèo.
Lần đầu tiên xuất hiện avatar mèo, cậu đã thử qua, vô thức đưa tay ra chạm vào nó. Xúc cảm lông xù mềm mại mát mẻ lúc đó chẳng qua chỉ là ảo giác của cậu thôi.
Đừng bận tâm.
Ít nhất tạm thời đừng bận tâm.
Giao Bạch tỉnh táo tự nhủ.
"Đứa nhóc này, cậu thực sự biết qua loa người lớn đấy."
Giao Bạch nghe thấy tiếng thở dài trên đỉnh đầu. Cậu ngước mắt, đối diện với đồng tử xám tối tăm phản chiếu ánh đèn mờ nhạt của Thích Dĩ Lạo. Giây phút ấy, Giao Bạch có cảm giác sợ hãi khi bị một lão quái vật nào đó nhìn từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556072/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.