Giao Bạch tỉnh lại trong bệnh viện, tay trái gãy xương, bó bột đeo trước người. 
Phòng bệnh tràn đầy mùi thuốc khử trùng. Gương mặt trắng nhợt của Giao Bạch lộ vẻ mờ mịt rồi nhanh chóng tản đi, cậu nhớ ra mình là ai, tại sao lại nằm ở đây. 
Y tá vào xem bình truyền dịch của Giao Bạch, chờ chốc lát rồi tháo kim cho cậu, không hề nói gì đã rời đi. 
Đây là bệnh viện của nhà họ Thẩm, cách nhà họ Thẩm đối xử với Giao Bạch sẽ quyết định đãi ngộ của cậu ở đây. 
Giả Bạch nắm chặt tay phải, không sao, không ảnh hưởng gì đến tay trái bị gãy, trên người cũng không có vết thương nghiêm trọng nào. Nhưng cậu vẫn nằm im, cậu không thể đi, kết quả còn chưa ra đâu. 
Tầng năm. 
Trên đầu Thẩm Ký quấn lớp băng gạc. Y vừa kiểm tra toàn thân, lão thái thái vẫn chưa an tâm, sốt ruột hoảng hốt kéo viện trưởng hỏi xem con trai bà bị thương ở đầu, liệu có mất trí nhớ hay không. 
Lão thái thái xem phim truyền hình đó, các kiểu máu chó đều biết. 
Viện trưởng bị hỏi nhức cả đầu, giận mà không dám nói. Ông thực sự bực bội bứt rứt, bèn cầu cứu trợ lý của Thẩm Ký. 
Trợ lý làm như không thấy. 
“Mẹ, con thật sự không sao.” Thẩm Ký ngăn cản lão thái thái sắp bức điên viện trưởng. 
Lão thái thái thở hổn hển: “Hai năm qua con đều bình an, tại sao hôm nay lại…” Chưa dứt lời thì bệnh tim tái phát, uống hai viên thuốc mới dịu bớt. 
Đứa con trai quý giá nhất vừa mừng thọ mình xong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/252530/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.