Ngoài bảy giờ bốn mươi, Giao Bạch được đưa lên máy bay. 
Ông chú có tính thú với cậu, còn rất nồng, nồng sền sệt, cũng rút lui đường biên ngang thần thánh bất khả xâm phạm của mình ở trước mặt cậu một chút, mà không có nghĩa là có thể dung túng cậu vô hạn. Càng không khả năng thương tiếc cậu, đứng ở góc độ của cậu ngẫm xem xương sườn của cậu đau bao nhiêu, đây quả thực là nằm mơ giữa ban ngày. 
Động tính và động tâm, giữa hai cái cách một khoảng rất lớn. 
Huống hồ ông chú già không có tâm. 
Giao Bạch bệnh tật cần nằm trên giường, cứ thế bị kéo theo chuyến đi thăm bệnh lần này. 
Mà người ra mệnh lệnh lại trông như shit. 
Kể từ khi cúp điện thoại trong phòng chờ là đã vậy, còn siết bầm eo cậu. 
Đồ thần kinh. 
Giao Bạch nhìn Pikachu ngồi quái gở hừ lạnh chồm hỗm trên đất, gật đầu xác định, không sai, chính là đồ thần kinh. 
Cậu khó chịu, uống thuốc giảm đau rồi nằm xuống. 
Bên cạnh lối đi, Thẩm Ký đang lật xem tài liệu, trang giấy rào rào lật tới cuối là bị y vứt sang một bên. 
Liên tục vứt vài cái xong, y đẩy hết xuống đất, bóp sống mũi mặt đầy khí lạnh. 
Trần Nhất Minh bây giờ muốn nhảy khỏi máy bay. 
Mà hiển nhiên chỉ là suy nghĩ thế thôi. Gã bất chấp đi qua, ngồi xổm xuống nhặt giấy tờ, trong lúc đó bị chủ tịch đạp hai cú. 
Chịu thay cái cây lau sậy kia. 
Trần Nhất Minh theo chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/1862283/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.