Nhìn hắn trợn mắt nhìn nàng, Hắc Muội sửng sốt, phản xạ có điều kiện lùi một bước, “Ngươi nếulại ra tay đả thương ta, ta sẽ mặc kệ ngươi đó!”
Nói xong sờ sờ trước ngực chính mình, chỗ vừa mới bị hắn đẩy ngã đụng vào còn ẩn ẩn đau đâu.
Người nọ nhìn nàng, chậm rãi nhắm mắt lại.
Hắc Muội thế này mới lại tới gần hắn tiếp tục cột chắc băng vải, khép lại vạt áo, đổi thuốc cho nửa người dưới.
Hắc Muội lấy áo bông che nửa người dưới của hắn ra, lộ ra đùi phải, đem đùi phải của hắn nâng lên đặt trên đùi nàng, lại một vòng băng bó.
Đợi toàn bộ hoàn thành xong Hắc Muội lại giúp hắn mặc quần ngoài vào.
Vừa vặn nhấc đầu mới phát hiện người này vẫn mở to mắt nhìn nàng.
“Làm sao vậy, có phải ta làm đau ngươi không?”Nói xong nắm tay hắn lộ ở bênngoài định đặt vào trong áo bông, không nghĩ đến chạm tay lạnh lẽo.
“Có phải vẫn rất lạnh không?”Hắc Muội nhìn hắn bật thốt lên hỏi, lời vừa ra khỏi miệng trong lòng liền mắng chính mình ngốc, mất máu quá nhiềuđương nhiên sẽ cảm thấy rất lạnh .
Bỗng nhiên lại sờ sờ trán hắn, may mắn không có phát sốt.
Vì thế cũng không nói nhiều trực tiếp đứng lên từ trong góc lấy ra đá lửa, lại cầm mấy khúc củi, bởi vì đống cỏ khô bên cạnh còn có một bó cỏ khônhỏ dùng để châm lửa, cho nên rất nhanh ở trước đống cỏ khô nhóm lưaar.
Lúc này Hắc Muội mới nhớ tới con hươu lúc trước nàng săn giết còn ở bên ngoài, nhanh chóng đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buu-han-dan-que/175198/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.