Đêm nay Hắc Muội thật đúng là nói được làm được, dám canh giữ ở bờ ruộng xem nước trongmángtừng chútchảy trong ruộng nhà nàng, cha nàng Phùng Quý khuyên cũngkhuyên không được. 
“Cha, cha mau về nhà ăn cơm đi, buổi tối nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai chúng ta bắt đầu cấy mạ.” 
“Vậy con cũng phải về nhà ăn cơm a.” 
“Cha, con mà đi nói không chừng bọn họ lại đây đào đất , tối hôm nay không để nước chảy đủ, ngày mai chúng talàm sao cấy mạ.” 
Phùng Quý ngẫm lại cũng đúng cuối cùng đành phải lay độngtự mình về nhà ăn cơm trước. 
Ông vừa trở về nhà, Béo Nha vội vàng bưng nước lạnh lên, uống xong lại đưa ông đến bên thùng nước gột rửa bùn đất trên người. 
Ông sờ đầu Béo Nha đầu nói, “Béo Nha hiện tại cũng giỏi giang như nhị tỷ con .” 
Mặc dù một thân mệt mỏi nhưng vẫn cảm thấy thực vui vẻ. 
Tắm rửa xong chuyện đầu tiên chính là vào phòng nhìn vợ Lâm Tú Cô. 
“Hôm nay cày cả một ngày, làm ông mệt chết rồi, mau đi ăn cơm đi.” 
Tú Cô nhìn chồng phơi nắng đến da đen kịt trong lòng khổ sở, trong thôn tuy nói rất nhiều nhà cũng không có gia súc cày ruộng đều là dựa vàosức người, nhưng trong nhà bà chỉ có Phùng Quý là một người đàn ông,thành thân suốt mười tám năm , lại không thể sinh một đứa con trai choPhùng gia ông, cày ruộng toàn dựa vào một mình Phùng Quý, thật sự rấtvất vả. 
Phùng Quý dường như biết Tú Cô muốn nói cái gìđó, vội vàng nói trước, “Một chút cũng không mệt, Hắc Muội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buu-han-dan-que/175168/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.