Trước ngày mùa mấy hôm Phùng Quý cùng Tú Cô vội vàng về thôn , haingười vốn đi trên đường còn cười cười nói nói , tiến đến trong thôn, cóthôn dân thật tình quan tâm thân thể Tú Cô ân cần thăm hỏi , cũng có một người vui sướng khi người gặp họa.
Hai người đi thẳng về nhà, về nhà đoàn tụ đương nhiên là cao hứng,nhìn thấy bọn nhỏ trong nhà đều tốt cũng vui mừng, bọn nhỏ đã lớn bọn họ thật sự có thể yên tâm , mà Hắc Muội nhìn thấy cha mẹ tinh thần tựa hồkhông tệ trong lòng cũng an tâm .
Bọn họ về nhà ngày hôm sau Phùng bà bà tới cửa tìm Phùng Quý .
Ngày đó chân bị gãy bà đã mời Diệp lang trung ở hạ thôn tới xem, ngày đó chân của bà sớm đã tốt.
“Nương! Hôm nay còn đi đi thăm nương!”Tú Cô ngoan ngoãn lấy lòng mẹchồng, nhưng Phùng bà bà vô luận như thế nào chính là xem nàng không vừa mắt .
“Đừng giả mù sa mưa , con gái ngươi không hại ta đã may mắn sao ta dám làm phiền ngươi tới thăm ta!”
“Nương, nương có ý gì!”Phùng Quý bất đắc dĩ nói.
“Chân ta như vậy, các ngươi bị mù à ——– “Phùng bà bà hùng hổ liền mắng, hướng về phía con trai càng phát ra náo loạn.
Phùng Quý và Tú Cô nghe bà hùng hùng hổ hổ nói nửa ngày mới biết được có chuyện như vậy, bọn họ chỉ có thể nói lời hay dỗ Phùng bà bà, lạicầm một cân thịt cùng một bao kẹo cho Phùng bà bà, bà thế này mới bỏqua.
Hắc Muội về nhà nghe nói thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buu-han-dan-que/1607633/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.