Cuối cùng, cậu giải cấu chính mình.
Murphy không thể nhịn được nữa.
Nâng mắt lên, anh nhìn Úc Phi Trần, gần như không thể khống chế bàn tay đang vươn tới Mũi tên Chân lý.
Kể từ khi tên này xuất hiện, rắc rối kéo đến không ngớt, ngay cả ngoại thần cũng có thể công khai đưa về vườn Địa Đàng, thì còn chuyện gì không thể xảy ra?
Bầu không khí nhất thời căng thẳng đến cực điểm.
Cho đến khi Windsor chớp mắt.
"Lá bài này mang điềm xấu à?" Cậu hỏi.
"Không, nó chỉ ra rằng cậu là một vị thần." Claros đáp.
"Mà còn là vị thần bên ngoài hệ thống của chúng tôi." Giọng Murphy chậm rãi, nặng nề, đồng tử phải đỏ sẫm nhìn thẳng vào đôi mắt màu hổ phách nhạt của Windsor, những hoa văn kỳ lạ lan tỏa trong đồng tử, như thể anh ta có thể nhìn thấu mọi lời nói dối.
Windsor ngoảnh mặt nhìn sang Úc Phi Trần. Úc Phi Trần khẽ gật đầu với cậu ta, Windsor ổn định lại.
"Xin hỏi các anh định nghĩa thần thế nào?" Cậu hỏi.
"Người mang thân phận độc lập, không bị chi phối và nắm giữ sức mạnh không thuộc về bản thân từ Đêm vĩnh hằng, được gọi là thần."
Lạc vào Đêm vĩnh hằng từ khe hở của thế giới và bị thế giới mảnh vụn xem là con mồi, dù may mắn chạy thoát, cũng sẽ rơi vào phó bản tiếp theo, vĩnh viễn không có điểm dừng, những người không ngừng vật lộn trong hoàn cảnh như vậy, chính là "con người".
Trong cuộc phiêu lưu bất tận, sẽ luôn có một người nổi bật, có thể do gặp thời, được người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-thap/499901/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.