Nạp Lan Chỉ Y còn chưa kịp phản ứng, Sơ Nghiên đã xông vào phòng. Nạp Lan Chỉ Y giật mình, Trụ trì thế mà lại treo cổ tự vẫn !
Nàng rút lấy Bích Lạc Kiếm bên hông, một kiếm chém đứt dây thừng, Trụ trì cũng theo đó rơi xuống đất. Nạp Lan Chỉ Y bước tới xem xét, khẽ thở dài.
“Đã không còn hơi thở.”
Sơ Nghiên hơi nhíu mày, nàng tiến lên đưa tay xem xét động mạch cổ của Trụ Trì, lại áp tai vào lồng ngực lão trụ trì.
“Chỉ vừa ngừng thở, mạch vẫn còn đập, cứu được.
Sơ Nghiên lấy ra một bao ngân châm, lần lượt đâm vào mạch ở cổ và đỉnh đầu của Trụ trì, nàng đặt tay vào tim lão trụ trì, chậm rãi dùng nội lực kích thích nhịp tim của ông.
“Khu !”
Kích thích khiến nhịp tim của Trụ trì hoạt động lại, ông họ khan hai tiến, khôi phục nhịp thở.
“Các ngươi là ai ! Các ngươi đang làm gì Trụ trì của chúng ta.”
Lúc này, một hòa thượng xông vào phòng, hai người cũng bị phát hiện. Nạp Lan Chỉ Y vội vàng đứng lên, giải thích:
“Sư phụ, nghe chúng ta giải thích đã, Trụ trì của các ngươi treo cổ trong phòng, là bọn ta cứu ông ấy”
“Cái gì !?”
Ba vị sư phụ xông vào sửng sốt một chút, lúc này mới nhìn rõ sợ dây thừng bị cắt đứt nằm một bên, Trụ trì nằm đó sắc mặt tái nhợt và Sơ Nghiên đang chậm rãi thu hồi ngân châm.
“Sư phụ !”
“Phương trượng"
"Sư thúc !"
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3648846/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.