Tần Hạo cực kỳ hưng phấn, bị Sơ Nghiên né tránh cũng không bất mãn, ngược lại cực kỳ vui vẻ nói:
“Lão phu muốn truyền lại Thần Long điển tịch cho ngươi, ngươi có đồng ý bái ta vi sư không ?"
“Không”
“Tốt tốt ! Đồ nhi ngoan, còn không mau... hả ? Tiểu tử ngươi nói cái gì !”
Tần Hạo còn đang vui vẻ, mới phản ứng lại câu trả lời của Sơ Nghiên, không khỏi dựng râu nhảy cẫng lên, la lớn:
“Tiểu tử ngươi nói cái gì ? Ngươi vậy mà lại từ chối bản tôn ? Ngươi ngươi ngươi tiểu tử ngươi có biết bản tôn là ai không hả ? Ta đường đường là Đệ nhất cao thủ Đại Hạ, Thần Long tôn giả, ngươi có biết người muốn bái ta làm sư có thể xếp dài từ Kinh Thành đến Biên Cương Bắc Tề không hả ! Ngươi tiểu tử không biết trời cao đất dày vậy mà từ chối bản tôn !”
"Ồ."
Sơ Nghiên nhàn nhạt liếc hắn một cái, lặng lẽ đem ngân châm thu lại. Nhìn Tần Hạo đang tức sùi bọt mép. Nàng suy ngẫm trong chốc lát, mới mở miệng:
“Ta muốn Bích Lạc Kiếm, còn Thần Long điển tịch của ngươi có người phù hợp hơn.”
Tần Hạo: ?
Sơ Nghiên ngồi trên mái nhà, trên tay còn cầm một bình rượu, khẽ đảo trong bầu một vòng. Lại liếc nhìn Mộ Dung Thành đang luyện kiếm bên dưới sân, Nạp Lan Chỉ Y thì ngồi bên cạnh đánh đàn, hai người mõi người một việc, không mở lời nhưng chung quy lại vô cùng hòa hợp. Thiên Hoa lơ lửng ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3621349/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.