Rầm!
“Cút! Một đám vô dụng!”
Trong một biệt thự cổ vắng trên núi, bên trong phát ra tiếng ném đồ vật. Trong thư phòng của biệt thự, Phó Niên Hằng đạp một người đàn ông ra ngoài, ánh mắt giận dữ. Trên đất nằm đầy đồ vật cùng tài liệu.
Người bị đá ra ngoài loạng choạng ngồi dậy, lê lếch thân người bị thương rời đi.
Phó Niên Hằng nới lỏng cà vạt, xoay người ngã xuống ghế, mệt mỏi che mắt lại.
“Boss, hiện tại Phó thị bị Phó Niên Trạch nắm giữ, cảnh sát cũng đã vào cuộc tìm ngài, chúng ta nên làm gì tiếp đây?”
Phó Niên Hằng nghe cấp dưới nói lời này, càng trở nên táo bạo, chiếc ly thủy tinh cuối cùng trong tay bị hắn ném dưới chân cấp dưới vừa nói, choang một tiếng vỡ nát.
“Cái gì cũng để ta tìm cách, ta nuôi các ngươi vô dụng sao?”
Đám cấp dưới đều cúi gầm mặt, một người cũng không dám mở miệng.
Lúc này, người vẫn luôn quay lưng lại nhàn nhã ngồi trên ghế chợt cười khẽ một tiếng. Bộ dáng chỉ là một thiếu niên, nhưng tiếng cười khẽ kia lại khiến cả người Phó Niên Hằng cứng đờ.
Không một ai có thể nghĩ rằng, Phó Niên Hằng hắn bề ngoài phong quang, thực tế lại bị nắm trong tay một thằng nhóc còn chưa được 18 tuổi. Hắn cứng ngắt nói:
“Cố thiếu, tôi nhất định sẽ nghĩ cách xoay chuyển tình thế! Một lần nữa đạp Phó Niên Trạch xuống!”
Thiếu niên xoay người lại, trên tay là một chiếc máy tính bảng đang phát tin tức về Phó thị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3379611/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.