Sơ Nghiên quay về hoàng cung, liền phát hiện tẩm điện của nàng sáng đèn. Cung nữ lẫn thái giám đều quỳ bên ngoài điện, cúi đầu sợ hãi.
Sơ Nghiên bước vào, đưa mắt nhìn bọn họ, hỏi:
"Các ngươi đang làm gì?"
Tiểu Vân Tử ngẩng đầu nhìn thấy nàng, vui mừng:
"Bệ hạ! Người trở về rồi!"
"Ừ, đây là sao?"
Sơ Nghiên đáp một tiếng, hỏi lần nữa.
Tiểu Vân Tử nhìn về phía phòng một cái, nhỏ giọng nói:
"Là...là..."
"Bệ hạ không vào sao?"
Tiểu Vân Tử còn chưa kịp nói hết câu, đã bị giọng nói trong phòng truyền ra ngắt lời, hắn run rẩy cúi đầu.
Sơ Nghiên nâng mắt nhìn vào phòng. Được rồi, nàng thừa nhận, không cần Tiểu Vân Tử nói, nàng cũng biết là ai đang ở bên trong.
Trong hoàng cung này, trừ Nhiếp Chính Vương Tần Hoàng, ai có can đảm lộng hành như vậy đâu?
"Đều đứng lên đi."
Sơ Nghiên lên tiếng, bất quá nàng nói thì nói, hiển nhiên không ai thật sự đứng lên.
Sơ Nghiên không nói gì, nhưng cũng không đi vào.
Thái giám cung nữ hai mặt nhìn nhau, không biết nên đứng dậy hay tiếp tục quỳ.
Tiểu Vân tử đắn đo một lúc, sau đó cắn răng dẫn đầu đứng lên. Theo đó cũng có một vài người nơm nớp lo sợ đứng lên.
Sơ Nghiên nhìn một đám vẫn còn sợ hãi quỳ ở đó, sao đó mới cất bước đi vào. Sơ Nghiên tiến vào, liền thấy Tần Hoàng một thân huyền bào, uy nghiêm ngồi bên trong.
"Bệ Hạ, nửa đêm nửa hôm, người đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036853/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.