"Thần Hoa Diễn, tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
Hoa Diễn đứng giữa triều đường, cung tay hơi cúi người hành lễ.
Tần Hoàng cau mày, ánh mắt không rõ ý vị mà nhìn Hoa Diễn, khóe môi thế nhưng hơi câu lên.
Sơ Nghiên chống tay nhìn Hoa Diễn, trong lòng cũng có suy nghĩ. Tên Hoa Diễn này, so với Tần Hoàng cũng không kém bao nhiêu, hắn đối với hoàng đế như cô lễ nghi có lệ, đối Nhiếp chính vương như Tần Hoàng không thèm để vào mắt.
Thấy Sơ Nghiên im lặng hồi lâu không lên tiếng, Hoa Diễn ngẩng đầu nhìn cô, nhíu mày.
Sơ Nghiên cũng không để ý thái độ này của hắn, cô lên tiếng:
"Hoa ái khanh bình thân, lần này ái khanh lập được đại công, giữ vững biên cương, đúng là công lao to lớn."
Hoa Diễn đứng thẳng lưng, tùy ý cung tay khách sáo nói:
"Đa tạ bệ hạ, đây là chức trách của vi thần."
Tần Hoàng liếc nhìn Sơ Nghiên một cái, tiểu Hoàng đế gần đây trên triều nói chuyện không ít. Mọi việc trước đây đều do hắn nói, hiện tại hắn đều không cần lo mấy việc nhỏ nhặt này nữa.
Hiện tại hắn cũng gần mười tám tuổi rồi đi? Ha, lớn rồi, hiện tại đây là có mưu đồ đoạt quyền rồi sao?
"Hoàng thúc, thúc thấy sao?"
Sơ Nghiên đột ngột hỏi chuyện sang Tần Hoàng. Hắn vừa mới thất thần, cũng không để ý bọn họ nói gì.
"Làm sao?"
Sơ Nghiên tựa người vào long ỷ, giọng điệu non nớt lại vang lên.
"Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036848/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.