"Bệ hạ, chuyện thích khách đã có kết quả."
Ám Nhất quỳ trước mặt Sơ Nghiên, cung hướng nàng nói.
Sơ Nghiên ngồi trước án kỷ, bàn tay cầm bút lướt trên tấu chương, chậm rãi mở miệng:
"Nói."
"Thuộc hạ dựa theo lệnh bài trên người tử sĩ, đã tra đến Nhiếp chính vương, mọi chứng cứ đều chỉ ra Nhiếp chính vương là hung thủ."
Ám Nhất cúi đầu, báo cáo. Sơ Nghiên dừng bút, nâng mắt nhìn hắn một cái, lát sau mới nói:
"Lui đi."
"Vâng."
Ám Nhất đáp một tiếng, liền lui ra.
Sơ Nghiên tiếp tục phê duyệt tấu chương, lại mở miệng nói chuyện.
"Hoàng thúc, xem ra chuyện thúc quyền khuynh triều dã đã có kẻ không vừa mắt."
Phía sau bức bình phong, một bóng người bước ra, đúng là Tần Hoàng.
Hắn từ phía sau liếc nhìn Sơ Nghiên đang chuyên tâm phê duyệt tấu chương, cười nhạt:
"Bệ hạ đúng là khiến ta mở rộng tầm mắt, không ngờ sau lưng ta đã thu phục được Ám vệ hoàng gia."
Sơ Nghiên không quay lại nhìn hắn, chỉ hỏi ngược lại:
"Hoàng thúc buổi tối lén lút trốn vào tẩm điện của trẫm, đây là không muốn làm Nhiếp chính vương muốn làm trộm?"
Tần Hoàng hừ lạnh, đi đến trước mặt Sơ Nghiên, cưỡng ép cô ngẩng đầu nhìn hắn, lạnh lùng nói:
"Tần Quân, ngươi quên bản thân là một con rối rồi sao? Dám nói chuyện với bổn vương như vậy?"
Sơ Nghiên gạt tay hắn ra, khẽ nhíu mày nói:
"Còn động tay động chân, đánh ngươi."
Tần Hoàng trừng mắt với cô, hừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036838/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.