Sơ Nghiên ôm Ám Ảnh Thú, nâng mắt nhìn hắn, hỏi:
"Sao vậy?"
Mặc Phàm lắc đầu, cười:
"Không có gì, chỉ cảm thấy em may mắn lắm đó. Phải rồi, còn chưa giới thiệu nhỉ? Anh tên Mặc Phàm, em tên gì?"
"Nhan Hi."
Nói đến, Nhan Hi và hắn hình như bằng tuổi thì phải?
[Ký chủ, là do cơ thể hiện tại của chị loli quá đó. Nhìn cứ như 15 tuổi.]
Thiên Hoa nghe suy nghĩ của Sơ Nghiên, không khỏi cười thầm. Sơ Nghiên không để ý nó, đem kéo đen.
"Nhan Hi sao? Cái tên dễ thương lắm đó."
Sơ Nghiên gật gật đầu, sau đó cũng không nói nữa, xoay người đi ra ngoài, Mặc Phàm cũng theo sau. Dọc đường đi, hai người đều giữ không khí im lặng, Mặc Phàm không nói gì, Sơ Nghiên càng không nói gì.
"Tiểu Hi, cậu cuối cùng cũng ra ngoài rồi, tớ lo chết đi được."
Phương Tĩnh đang trò chuyện với Hoa Thiên Tuyết vừa tỉnh lại, nhìn thấy Sơ Nghiên đi ra liền đứng lên chạy đến.
Hoa Thiên Tuyết cũng ngẩng đầu nhìn, nhưng ánh mắt lại rơi trên người Mặc Phàm.
Mặc Phàm từ tốn mỉm cười khách sáo. Sơ Nghiên mặc kệ Phương Tĩnh lôi kéo, liếc hắn một cái.
Mặc Phàm đương nhiên phát giác ánh mắt của cô, sửng sốt một chút.
"Nè, học muội, em nhìn anh như vậy là có ý gì nha?"
Trong đầu Sơ Nghiên đột ngột vang lên giọng nói của Mặc Phàm. Mặc dù đột ngột nhưng cô cũng không bất ngờ.
Sơ Nghiên nâng mắt nhìn hắn, truyền âm lại.
"Cười xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036814/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.