Phong Dụ ngẩng đầu nhìn trời, đột nhiên đưa tay xách Phương Tĩnh lên.
"Đi thôi."
"Nè, anh làm gì vậy! Sau lại xách tôi!"
Phương Tĩnh đột ngột bị người khác xách lên, lớn tiếng mắng. Phong Dụ cũng không giải thích, vừa rồi thầy đã nói, đợi thời cơ thích hợp liền trước tiên đưa cô gái này đến cửa vào trước.
"Tên mặt lạnh chết bầm! Lão nương muốn chém ngươi! Aaaa..."
_________
"Đê tiện! Mau thả bọn ta ra!"
"Có giỏi thì đánh nhau với bọn ta nè! Đúng là chơi bẩn!"
"..."
Hoa Thiên Tuyết nhìn đám người bị nhốt lại đang nổi điên, trong mắt chợt lóe qua khinh thường.
Cả đám xông lên cùng đánh một người, còn ở kêu gào nói người khác chơi bẩn?
Đúng là không biết xấu hổ!
Sơ Nghiên cũng không để tâm bọn họ gào thét, cô đưa mắt nhìn Mặc Phàm ở phía sau.
"Ngươi xong chưa?"
Lúc này, Mặc Phàm cũng vừa lúc hái được Tịnh Hóa Kim Liên trên đầu Tháp Sơn Hải Quy, hắn vừa rơi xuống đất, lớn tiếng đáp lại.
"Đã xong, rút lui thôi! Cửa động thiên sắp mở rồi đó."
Mặc Phàm hoàn toàn không có hứng thú dây dưa cùng đám ngu xuẩn kia, cửa động thiên chỉ mở trong vòng mười ngày mà thôi. Thời gian mười ngày sắp qua, nếu không nhanh chóng ra khỏi, sẽ bị giam ở đây một năm.
Sơ Nghiên cũng không dây dưa, cô đem Linh Trận triệt tiêu, quay lưng đuổi theo Mặc Phàm.
Đám người kia vừa được giải phóng, đã lập tức đuổi theo. Bọn họ không biết chuyện cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036807/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.