Sơ Nghiên đi vào nhà, cũng không nhìn xuống Giang Tư dưới đất nữa. Cô có hệ thống Thiên Hoa hỗ trợ, không hề khó khăn mà xác định vị trí của Phương Tĩnh.
Sơ Nghiên mở cửa phòng bước vào, trong căn phòng trắng tinh khôi sạch sẽ, thiếu nữ nằm trên giường, trang điểm ăn mặc tỉ mỉ vô cùng. Cô mặt một chiếc váy trắng tinh, hai tay đặt trước ngực, hơi thở đều đều, không biết đã ngủ say bao lâu. Trên bàn cắm một bình hoa hướng dương rực rỡ, giống như điểm nhấn duy nhất của căn phòng này vậy.
Giang Hàn ngồi bên cửa sổ, đưa mắt nhìn cảnh vật bên ngoài. Có lẽ bản thân hắn vừa rồi cũng đã chứng kiến cái chết của Giang Tư, cũng có lẽ là vẫn chưa biết Giang Tư đã chết.
"Đến rồi à, Nhan tiểu thư."
Sơ Nghiên nâng mắt, nhìn lướt qua hắn. Giang Hàn mặc một bộ âu phục màu trắng, hắn đứng lên, xoay người lại, vuốt nhẹ vạt áo vốn đã phẳng phiêu, trên môi nở một nụ cười khó hiểu.
"Tôi biết cô sẽ đến đây."
"Vậy anh cũng biết Giang Tư chắc chắn sẽ chết sao?"
Ánh mắt Giang Hàn hơi lóe lên, mỉm cười.
"Giang Tư đúng là con chó trung thành nhất của tôi, nhưng hắn không nên có suy nghĩ không nên có đó, chết vì tôi, là ân huệ cuối cùng dành cho hắn."
Chỉ là một con chó hắn nuôi mà thôi, thế nhưng lại dám có ý đồ đó với hắn, đúng là kinh tởm mà.
Hơn nữa còn là nam nhân.
Sơ Nghiên không quan tâm chuyện giữa hắn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036774/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.