"Tôi không biết lí do cô ngăn cản không để ai phi thăng là cái gì, nhưng hiện tại tôi biết một điều..."
Hoa Thiên Tuyết dừng lại một chút, băng sơn mỹ nhân thế nhưng lộ ra tươi cười.
"Tôi sắp phi thăng."
Hoa Thiên Tuyết xoay người, ánh mắt nhìn chằm chằm bầu trời đang từ từ iến đổi.
"Tôi sẽ trở thành nhân loại đầu tiên sau mấy vạn năm, phi thăng thành công, vượt qua ranh giới sinh tử giữa người và tiên."
Sơ Nghiên im lặng, quả thật tu vi của Hoa Thiên Tuyết lúc này đã đến cực hạn, đỉnh phong của Bán Thần Kỳ. Hiện tại cô ấy chỉ cần giải phong Linh lực, sẽ lập tức kéo lôi kiếp đến.
Một khi lôi kiếp giáng xuống, quá trình độ kiếp phi thăng sẽ bắt đầu.
"Cô chắc chắn?"
Hoa Thiên Tuyết khẽ rũ mắt, hàng mi cong vuốt khẽ chớp động, che khuất cảm xúc nơi đáy mắt. Hoa gia đã không còn gì khiến cô lưu luyến nữa. Đến nam nhân cô thích cũng không thuộc về mình, vậy cô có lí do gì mà không chắc chắn?
"Sao lại không?"
Hoa Thiên Tuyết cười một cách tự giễu, sau đó lần nữa trở thành nữ thần cao lãnh của học viện Thiên Lam. Thanh âm lạnh lùng hòe hững, cự tuyệt ngườ ngàn dặm.
Sơ Nghiên không làm động tác gì dư thừa, thản nhiên mở miệng:
"Tôi sẽ ngăn cản cô."
"Phải không?"
Hoa Thiên Tuyết lạnh lùng nói, Cửu vỹ thiên hồ duy nhất còn tồn tại của Linh Hồ Nhất tộc, kẻ từng được sinh ra ở Tiên giới, cũng là người duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/3036767/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.