“Mẹ mày! Đồ tiện nhân! Hồ ly tinh! Nếu còn để tao thấy mày vờn quanh Ninh học trưởng, không đơn giản là một trận cảnh cáo như hôm nay đâu!”
Nữ sinh cầm đầu thấy Sơ Nghiên vẫn còn nhìn mình, nổi giận đùng đùng quát. Ả giơ tay lên, định đánh một bạt tay vào mặt Sơ Nghiên, lại bị một tiếng thét cắt ngang.
“Các người làm gì đó! Thầy giáo vụ đến rồi!! Còn không dừng tay!?”
Người đến là một nữ sinh khác, gương mặt xinh đẹp, đường nét ngây ngô đáng yêu, trên mặt lại tràn đầy khí khái chính nghĩa. Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa, vừa năng động dễ thương, mang lại cảm giác như nhìn thấy mối tình đầu thanh xuân vườn trường.
“Mẹ nó, là Tô Tinh Thần, dúng là xui xẻo, lại bị cô ta bắt gặp.”
“Phi! Xem như mày may mắn, nhớ lời cảnh cáo của tao. Chúng ta đi!”
Sơ Nghiên chấn chỉnh một chút, từ dưới đất đứng lên. Nói cho cùng ngồi trên mặt đất có chút bẩn.
“Bạn học Ngôn, cậu không sao chứ?”
Sơ Nghiên đánh giá nàng một lượt, khẽ gật đầu một cái.
“Vừa rồi cảm ơn, tôi không sao.”
Nếu nữ sinh này không đến, sợ là đám người kia lúc này đã nằm bò dưới đất rồi đi.
Sơ Nghiên lướt qua Tô Tinh Thần rời đi, Tô Tinh Thần đưa tay, còn định nói gì nữa, nhưng nhìn bóng dáng cô, liền đem lời đến bên miệng nuốt xuống.
Thôi, Ngôn Chỉ kiêu ngạo, tự tôn lại lớn, cô như vậy chỉ có tổn thương cậu ấy.
Sơ Nghiên mở ra hệ thống, chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-thoi-khong/2933079/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.