“Nếu đám ma cà rồng ấy biết chúng ta ở chỗ này, nhưng không tới đây nữa, mà đi tìm những người khác thì sao?” Ninh Thư hỏi.
“Giờ chúng ta phải giữ vững phòng tuyến, chờ người của tổ chức phái tới.” Dulo nói.
Ninh Thư vừa định gật đầu, thì có tiếng thét chói tai vang lên, vỏn vẹn trong một giây.
Cứ như là bị cắt đứt giữa chừng.
Cả ba người đứng dậy, “Nghe tiếng động, có lẽ cách chúng ta khá xa đấy.”
Casey nhịn không được vò mái tóc vàng trên đầu, “Hẳn là ma cà rồng bắt người.”
“Chúng ta có nên đuổi theo không?” Dulo do dự.
Nếu lần theo dấu vết, có thể cứu được người, nhưng buổi tối bên ngoài lại là sân chơi của ma cà rồng.
Tầm nhìn của con người sẽ bị hạn chế lại.
Lại không biết rõ số lượng của đối thủ bên kia.
Casey dùng radar rà soát, sử dụng từ trường đặc biệt để xác định vị trí ma cà rồng.
Từ trường xung quanh ma cà rồng khác với từ trường của con người.
Ninh Thư nghiêng đầu nhìn radar, “Máy này chỉ rà soát được trong khu vực nhỏ.”
Nhiều nhất là trong đường kính 200m đổ lại.
Ninh Thư cảm thấy thứ này còn không hữu dụng bằng la bàn.
Ít nhất thì la bàn còn có thể chỉ rõ phương hướng.
Casey không quét ra được gì, nhìn Dulo nói: “Mai ra ngoài tìm sau vậy, buổi tối thực sự quá bất lợi với chúng ta.”
Thợ săn cũng là người, nếu uy hiếp tới mạng sống, bọn họ sẽ rút lui theo kế hoạch.
Đương nhiên Ninh Thư không có ý kiến gì, tu luyện thêm một đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784694/chuong-1381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.