Trình Phi vốn được chẩn đoán bị bệnh tâm thần, giờ thêm đầu óc có vấn đề, bệnh tâm thần xác định tới 100%.
Khả năng anh ta sẽ không thoát khỏi bệnh viện tâm thần được.
Chỉ lo Trình Phi chạy trốn, nếu anh ta trốn thật, sợ rằng ba người Ngải gia sẽ sống trong sợ ai, ai biết anh ta sẽ gây ra chuyện gì.
Dù ngoài cửa có cảnh sát đứng gác nhưng Ninh Thư vẫn không yên lòng, gần như mỗi ngày đều chạy tới bệnh viện xem tình hình.
Sau khi được bệnh viện chẩn đoán chính xác, Trình Phi được trả về bệnh viện tâm thần.
Vì không có cách chữa trị, về cơ bản Trình Phi sống được ngày nào hay ngày đó.
Ninh Thư nhìn Trình Phi trên xe lăn được đẩy lên xe, anh ta quay đầu nhìn cô cười, tóc anh ta không hề bôi keo xịt, hơi rũ xuống trán.
Cười một cái như vậy rất có hương vị trẻ tuổi rực rỡ.
Ninh Thư thực sự lo lắng không yên, vậy là đánh xe đi theo sau, mãi cho tới cửa bệnh viện tâm thần.
Thấy Trình Phi bị đẩy vào bệnh viện tâm thần.
Ninh Thư đi vào theo, nhìn anh ta bị đẩy vào phòng bệnh.
Lúc này Ninh Thư mới thở phào.
Với Trình Phi, cô không dám thả lỏng cảnh giác, nhất là khi nãy cô nghe y tá bảo bác sĩ chủ trị của Trình Phi chết rồi.
Gần như trong nháy mắt, Ninh Thư không cần nghĩ đã cảm thấy Trình Phi làm việc này.
Trình Phi nói với Ninh Thư: “Em yên tâm, tôi sẽ không chạy đi. Hơn nữa tôi thành cái dạng này rồi còn chạy được chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784680/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.