"Trong mắt ta dung không được hạt cát, chúc các ngươi hạnh phúc." Lư Quân Ninh chém đinh chặt sắt nói, tựa hồ một chút đường sống xoay ngược đều không có.
Thẩm Diệc Thần nhắm hai mắt lại, nói với Lư Viễn Phàm: "Bản vương nguyện ý cưới Lư đại tiểu thư."
"Cảm ơn Vương gia." Lư Minh Huyên lập tức tạ ơn, vẻ mặt xán lạn.
Lư Viễn Phàm có chút không yên lòng, hỏi: "Ngài nhất định phải cưới Lư Minh Huyên sao, đừng đến lúc đó lại lật lọng."
Lư Viễn Phàm thật sự là bị đám nữ nhi này chỉnh cho sợ.
Thẩm Diệc Thần trầm mặc, nhìn về phía Lư Quân Ninh, Lư Quân Ninh vẫn đưa lưng về phía hắn.
Thẩm Diệc Thần hơi chút giận dỗi gật đầu, "Ta nguyện ý cưới Lư đại tiểu thư."
Trên mặt Lư Minh Huyên lộ ra nụ cười, "Cảm ơn Vương gia."
Cả người Lư Quân Ninh run lên, sau đó xoay người liền đi.
Thẩm Diệc Thần muốn gọi Lư Quân Ninh lại, nhưng cuối cùng cũng không thốt ra miệng.
Lư Viễn Phàm nói với Lư Minh Huyên đang quỳ trên mặt đất: "Từ hôm nay trở đi, ngươi không phải Lư Minh Huyên, ngươi là Lư Nguyệt Vân."
"A..." Ninh Thư lập tức dùng tay chỉ chính mình, "Cha, con đây là ai?"
"Ngươi là lão tứ Lư Ngọc Tĩnh." Lư Viễn Phàm phất phất tay nói.
Ninh Thư: ...
Đậu xanh, tên của bốn cô nương Lư gia thật là...
Lão nhị là đích nữ, tên đích nữ cũng không thể đổi tới đổi lui, hơn nữa phủ đại tướng quân còn nhận biết cháu ngoại mình.
Vậy nên đổi tới đổi lui tên ba thứ nữ.
Lư Ngọc Tĩnh thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784636/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.