Lư Viễn Phàm cảm thấy gần đây Lư gia rất xui xẻo, mà cái xui này bắt nguồn từ Đại nữ nhi.
Đầu tiên là mất trong sạch ở Thiên Thai tự, vất vả lắm kết hôn ới Hầu phủ mà giờ lại thay gả, đẩy tiểu nữ nhi 10 tuổi đến Hầu phủ.
Lư Viễn Phàm nhịn đến phát nghẹn, trước mắt choáng váng.
Lư Minh Huyên bị ánh mắt hung ác của phụ thân nhìn đến cả người run lên. Nàng ta túm lấy vạt áo phụ thân.
"Cha, ngài phải tin tưởng nữ nhi, con bị người ta trói lại thật mà." Lư Minh Huyên cầu khẩn nói, vẻ mặt bi thương.
Lư Viễn Phàm lấy chân đạp nàng ta ra, "Ngươi còn không biết xấu hổ nói à, mặt mũi Lư gia bị ngươi làm thành cái gì rồi."
"Cha." Lư Minh Huyên bò trở về, "Con bị oan thật, cầu xin cha tin tưởng nữ nhi."
'Bốp' Một cái tát của Lư Viễn Phàm đánh xuống mặt Lư Minh Huyên, Lư Minh Huyên bị đánh đến lệch mặt, khuôn mặt nhanh chóng sưng lên.
Một tát này khiến người trong phòng giật nảy mình, Vân di nương nhìn thấy nữ nhi bị tát sưng mặt, vội vàng cầu xin, "Lão gia, dù ngài đánh chết Minh Huyên cũng vô dụng, ngài phải tin tưởng Minh Huyên, con bé oan thật."
"Ta kệ có oan thật hay không, chuyện đã xảy ra rồi, thứ không có tiền đồ. Dù bị người ta hãm hại thật thì ngươi còn mặt mũi đến khóc trước mặt ta à." Lư Viễn Phàm tàn nhẫn nói.
Lư Minh Huyên bụm mặt, tâm chết như tro tàn, ngay cả nước mắt cũng không chảy ra nổi.
Lư Viễn Phàm vuốt vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784627/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.